Chương 14

Đừng nói ba người, nếu một người gặp chuyện thì đó là chuyện lớn, phải thông báo toàn bộ các mỏ dầu. Tôi chưa từng nghe chuyện này, cô nghe ai nói bừa vậy?”

Chả trách cô dâu mới này lo lắng sốt ruột như vậy, thì ra là nghe lời đồn linh tinh ở bên ngoài.

Vạn Chân Chân ở bên cạnh mặt tái nhợt, cực kì hoảng sợ.

Ai mà nghĩ Tiền Tình sẽ trực tiếp kể chuyện này cho chủ nhiệm Lý nghe!

Bây giờ phải làm sao đây?

Tiền Tình lập tức nhìn chằm chằm vào Vạn Chân Chân.

“Chân Chân! Không phải cô nói với tôi…”

Cô cố tình nói không hết câu, để lại vế sau cho chủ nhiệm Lý tự mình suy nghĩ.

Lý Hồng Mai cảm thấy không ổn, đanh mặt hỏi Vạn Chân Chân: “Đồng chí Vạn, cô đã nói gì với đồng chí Tiền rồi?”

Cô ta đã nói cái gì sao?

Sắc mặt Vạn Chân Chân trở nên tái nhợt trông rất đáng sợ, cô ta cố gắng ngụy biện: “Tôi không có nói cái gì cả, tôi nghe người khác đàm tiếu nên thuận miệng nói lại cho Tiền Tình biết, nào có biết là sẽ khiến cô ấy lo lắng đâu.”

Tiền Tình cười lạnh, Vạn Chân Chân chính là loại người chưa tới phút chót thì chưa chịu dừng lại, ngay cả đứng trên bờ vực sông Hoàng Hà rồi cũng chưa chịu chết.

Có điều nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, cô ta có thể làm những việc hại người, nhưng mà vẫn kiếm được lợi ích về cho bản thân mình, da mặt tự khắc sẽ dày chẳng khác nào da mặt của một tên khốn vậy.

“Không phải cô nói anh họ Vương Hoa được chuyển đến mỏ dầu tỉnh bên, anh ấy nói với cô rằng giếng dầu mỏ tỉnh H có vấn đề, tháng trước xảy ra sự cố nổ tung, còn chết ba công nhân bảo trì hay sao.”

Nghe đến đó, Lý Hồng Mai liền thay đổi sắc mặt, giọng điệu của bà ấy trở nên sắc bén: “Đồng chí Vạn, những gì đồng chí Tình nói có phải là sự thật không?”

Vạn Chân Chân theo bản năng mà phủ định: “Không phải đâu.”

Sau đó cô ta nhẹ giọng nói: “Tiền Thanh, tôi chỉ thuận miệng nói vài câu chuyện phiếm, thật sự không cố ý. Tôi làm vậy cũng chỉ vì muốn tốt cho cô, cô đừng giận tôi nha.”

Tiền Tình phớt lờ cô ta, quay đầu lại và nói một cách nghiêm túc với Lý Hồng Mai: “Chủ nhiệm Lý, nếu đồng chí Vạn nói rằng cô ta nghe người ta đồn, tôi nghĩ chị nên truy tìm nguồn gốc của tin đồn. Mỏ dầu bên cạnh vừa mới bắt đầu đi vào khai thác, còn nhà máy sản xuất dầu số hai của chúng ta đã nhiều lần cho người qua bên đó hỗ trợ, nếu mọi người nghe lời đồn thổi mà cho rằng bên kia là nơi rất nguy hiểm, thì việc điều phối công tác sau này sẽ diễn ra như thế nào? Nếu đồng chí Vạn đã nói rằng anh họ của Vương Hoa kể, sao chị không gọi qua bên kia để hỏi thử?”

Lý Hồng Mai cũng tức giận, mỏ dầu ở tỉnh bên cạnh và mỏ dầu phía bắc thuộc cùng một đơn vị, vì vậy ngay từ đầu, đội ngũ ở đó đều được điều động từ mỏ dầu phía bắc, đặc biệt là nhà máy sản xuất dầu số hai có nhiều người được điều động nhất.

Hơn nữa là lãnh đạo cao nhất bên kia là lãnh đạo cũ của nhà máy sản xuất dầu số hai, không thể nào mà đi loan truyền tin tức không chính xác như vậy được. Tin tức truyền ra như vậy là đang bôi nhọ thể diện của lãnh đạo. Người không biết còn cho rằng họ có ác ý, lỡ có chuyện gì thì đều sẽ đè đầu cưỡi cổ từ trên xuống mất.

“Tất nhiên rồi, nhất định phải kiểm tra.”

“Không được.” Vạn Chân Chân bắt đầu hoảng sợ.

Nếu tra lại các cuộc gọi trước đây thì cô ta phải đối phó như thế nào đây.