Một số thầy cô mềm lòng nhìn thấy vậy cũng có chút không đành lòng, quay đầu lại, nhìn về phía chủ nhiệm khoa: “Chủ nhiệm, thầy thấy thế nào?”
Chủ nhiệm khoa một bụng lửa giận, con gái nhà mình bị biến thành tiểu tam, trở thành trò cười của toàn trường, tất cả đều do tên nhóc này làm hại, ông không bỏ đá xuống giếng đã là tốt lắm rồi, còn cầu tình cho cái thứ này?
Não của ông cũng không có bệnh.
Chủ nhiệm khoa xụ mặt, thờ ơ không nói gì: “Tôi có việc, tôi đi trước đây.”
Nói xong, ông trực tiếp bước ngang qua Bành Ngọc Lương, ra khỏi văn phòng. Nhìn thấy Huyên Huyên đứng ở cửa khóc hết nước mắt, ông xụ mặt, cầm lấy tay con gái kéo xuống lầu: “Khóc cái gì mà khóc? Lần sau tìm người thì mở mắt to ra một chút!”
Ông trực tiếp đưa con gái trở về nhà, căn bản không cho Bành Ngọc Lương bất luận cơ hội xin xỏ gì nữa.
Những thầy cô khác thấy vậy, cũng học theo, đi vòng qua Bành Ngọc Lương, trực tiếp xuống lầu.
Chỉ có thầy Vương, bởi vì nơi làm việc, ông không thể không trở lại văn phòng, tìm phương thức liên hệ của người nhà học sinh, gọi điện thoại đến xưởng dệt huyện Trường Vĩnh, thông báo chuyện này cho cha mẹ Bành Ngọc Lương, kêu bọn họ đến trường đón Bành Ngọc Lương.
***
Bành Ngọc Lương không biết anh ta đã trở lại ký túc xá bằng cách nào.
Dọc theo đường đi, mọi người đều chỉ chỉ trỏ trỏ anh ta. Vào ký túc xá, một đám bạn cùng phòng trước kia còn xưng huynh gọi đệ, ở cùng nhau ba năm càng tránh anh ta như tránh tà.
Anh ta không thể nào hiểu nổi, tại sao anh ta lại đi đến bước này!
Từ nhỏ thành tích học tập của anh ta vô cùng ưu tú, thi đại học cũng chưa từng phải học lại, đã đậu ngay từ lần thi đầu tiên, là niềm kiêu hãnh của cả gia đình.
Mới sáng hôm nay, anh ta còn đang mặc sức tưởng tượng sau khi tốt nghiệp sẽ ở lại đây dạy học, đánh giá chức danh, một tương lai sáng lạn, nhưng chỉ qua nửa ngày thôi, hết thảy đều tan thành mây khói!
Bành Ngọc Lương ngồi trên nền đất lạnh băng của ký túc xá, không ăn không uống, không nói một lời, từ giữa trưa đến tận buổi tối.
Mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, cửa ký túc xá bị người từ bên ngoài đẩy ra.
Mẹ Bành lo lắng một đường lập tức nhào tới, ôm lấy đứa con trai đang thất hồn lạc phách: “Ngọc Lương, Ngọc Lương, con làm sao vậy? Mẹ tới đón con về nhà, con nhìn mẹ đi……”
Đôi mắt của Bành Ngọc Lương từ từ tập trung, cuối cùng anh cũng bình phục, giọng nói nghẹn ngào gọi một tiếng: “Mẹ, cha, hai người đến rồi!”
Cha Bành nhanh chóng rót một ly nước ấm cho anh ta.
Mẹ Bành nhận lấy, đưa cho anh ta: “Uống miếng nước trước, cái đứa nhỏ này, gặp được chuyện khó nhằn gì cũng không thể bỏ qua cơ thể của mình chứ!”
Bành Ngọc Lương ngửa đầu uống sạch ly nước: “Là con có lỗi với hai người, là con cô phụ sự kỳ vọng của hai người!”
Dọc đường đi, cha Bành và mẹ Bành cũng đầy lòng phàn nàn, nhưng lúc thấy bộ dạng nửa chết nửa sống của con trai lúc này, nỗi tức giận gì cũng không còn nữa.
Mẹ Bành cầm lấy tay anh ta nói: “Đừng nói như vậy, không đi học thì thôi, chúng ta trở về, con thay vào vị trí của mẹ mà làm…”
Cha Bành kéo bà một chút.
Lúc này mẹ Bành mới nhớ tới công việc của bà đã bán rẻ cho người ta với giá 800 tệ, bà ngượng ngùng sửa lại lời: “Không sao cả, chúng ta nhờ quan hệ tìm một công việc tạm thời trước, sau này lại tìm cơ hội chuyển thành chính thức.”
Sợ con trai không chịu nổi sự chênh lệch, không chấp nhận được, mẹ Bành lại an ủi anh ta: “Làm công việc tạm thời cũng không có gì cả, Diệp Tam Ni kia không phải cũng chỉ là làm công tạm thời sao? Mấy ngày trước, cô ta còn đi với cán bộ của Liên đoàn phụ nữ đến nhà máy bọn ta, được lãnh đạo tiếp đón, nghe nói rất nhanh thôi cô ta sẽ được đề bạt lên làm cán bộ. Ngọc Lương nhà chúng ta giỏi như vậy, sau này sớm muộn gì cũng có thể lên làm cán bộ!”
Nghe được những lời này, tâm trạng vốn dĩ đã hơi tốt lên của Bành Ngọc Lương lập tức té xuống đáy cốc. Lấy ai an ủi anh ta mà chẳng được, tại sao cứ nhất quyết phải dùng Diệp Tam Ni? Nếu không phải do cô, sao anh ta có thể trở nên thê thảm như vậy được!
Càng khiến cho anh ta không cam lòng chính là mấy hôm trước, anh ta còn ghét bỏ cái thân phận làm công tạm thời của Diệp Tam Ni, nhưng chỉ chớp mắt, anh ta cũng chỉ có thể làm cái công việc làm công tạm thời mà anh ta chướng mắt nhất!