Chương 35: Giấc mơ

Đêm đó, Lạc Di mơ thấy một giấc mơ, trong mơ người người đều yêu Lạc Xuân Mai, ở nhà mẹ đẻ thì nhận hết sự nuông chiều, sau đó gả cho công tử thủ đô - Từ Mông thì thành một phu nhân nhà giàu được người đời ngưỡng mộ, sống cuộc sống hưởng thụ, bồi dưỡng hai đứa con trai sinh đôi thành tài, nhận được sự yêu thích của nhà chồng, là người có phúc phận danh tiếng lừng lẫy.

Hào quang nhân vật chính của Lạc Xuân Mai rất mạnh mẽ, người tốt với cô ta đều có một kết cục tốt, ví dụ như bà cụ Lạc sống rất thọ, nhà bác cả làm ăn dưới sự thôi thúc của cô ta phất lên nhanh chóng, là nhà giàu nhất trong vùng, hai em trai ăn ngon mặc đẹp, là nhân sĩ thành công.

Nhà bác hai Lạc Quốc Khánh vợ chồng vui vẻ hòa thuận, Lạc Tiểu Binh cần cù chăm chỉ làm công cho nhà bác cả nên cũng coi như là không lo cơm áo.

Lạc Tiểu Đào ngoan ngoãn nghe lời, trở thành tùy tùng nhỏ của Lạc Xuân Mai, hầu hạ cô ta như người hầu.

Lạc Tiểu Đào cũng có lấy chồng, nhưng mà chưa được mấy năm thì chồng qua đời, chưa có con cũng không tái giá, sau đó trở thành bảo mẫu không mất tiền của nhà Lạc Xuân Mai, giúp đỡ chăm sóc hai đứa con trai sinh đôi cho nhà họ Từ.

Nhưng mà những người nữ chính không thích thì xui xẻo rồi, nhà chú ba cực phẩm đều không có kết cục tốt.

Lạc Di bị lừa bán mất tích, vợ chồng Lạc Quốc Vinh tìm kiếm con gái khắp nơi, mất tiền tốn thời gian, từ đầu đến cuối vẫn không chịu từ bỏ, sống cuộc sống nghèo rớt mồng tơi.

Lạc Nhiên bị lơ là trở nên lệch lạc, thành một tên lưu manh đầu đường xó chợ, đi đến con đường tội phạm, cuối cùng bị xử bắn…

Trong lúc ngủ mơ, Ngô Tiểu Thanh bị một tiếng hét thảm thiết làm cho bừng tỉnh, bà phát hiện con gái ngủ bên cạnh nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt đau khổ, nước mắt giàn dụa, đây là đang nằm mơ thấy ác mộng sao?

Bà đẩy mạnh Lạc Di, lo lắng gọi tên cô: “Tiểu Di, tỉnh lại đi, nhanh tỉnh lại đi.”

Lạc Di đầu đầy mồ hôi tỉnh lại, thân thể run rẩy, ánh mắt ngây ngốc, không phân biệt rõ đây là nơi nào.

Ngô Tiểu Thanh ôm chặt lấy con gái, đau lòng nói: “Đừng sợ, đừng sợ, chỉ là mơ thôi, giấc mơ đều trái ngược với đời thực.”

Lạc Quốc Vinh cũng bị đánh thức, ở bên cạnh không ngừng an ủi con gái.

Qua một lúc lâu sau, Lạc Di mới dần dần hồi lại, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của cha mẹ, trái tim của cô lạnh thấu xương, giống như là ngâm trong nước biển giá lạnh.