Chương 43: Anh Đừng Thích Liễu Y Y, Cô Ấy Với Lưu Chấn Hoa Có Ý Với Nhau Rồi

Để thanh niên trí thức lên núi xuống nông thôn, tiếp nhận bần hạ trung nông tái giáo dục, đây là quyết sách của người lãnh đạo vĩ đại. Thời điểm quyết sách vừa truyền đạt xuống, có một nhóm lớn thanh niên trí thức về với nông thôn mang trong mình bầu nhiệt huyết đam mê, cho rằng có thể tìm được lý tưởng nhân sinh, nhưng chịu sự ảnh hưởng của việc lao dộng vất vả trường kì và nỗi nhớ quê hương, họ ngày càng tưởng niệm về quê nhà của chính mình.

Mà rất nhiều người cũng bởi muốn trở về quê nhà, tận lực khống chế tình cảm của bản thân, chỉ có thanh niên trí thức chân chính bằng lòng cắm rễ ở nông thôn, cùng người dân địa phương kết thành bạn lữ, mới đạt được tổ chức tán thưởng.

Cho nên…..khi nhóm thanh niên trí thức có ý tìm đối tượng là người dân bản xứ sẽ không bị quá nhiều chỉ trích, nhưng nếu cùng người khác hoặc giữa hai thanh niên trí thức có phát sinh tình cảm, lúc bấy giờ, đều bị coi là có vấn đề nghiêm trọng về tác phong.

Bởi vì bọn họ không làm được việc cắm rễ ở nông thôn, không có giác ngộ cống hiến cả cuộc đời ở đây.

“Vậy thì Lưu Chấn Hoa muốn làm gì? Hắn muốn lừa gạt em, nhận được tiến cử, sau đó trở về thành phố cao chạy xa bay?” Lý Tam Hổ tức giận đến trừng mắt ra, lúc đó vẫn chưa đưa ra chính sách thanh niên trí thức quay về thành thị, muốn rời khỏi nông thôn, cách duy nhất là được tiến cử để học đại học công nông binh.

Mà trên thực tế, bên trong nguyên tác, Lưu Chấn Hoa xác thực đạt được danh ngạch, nhưng trời xui đất khiến, hắn đem cơ hội tặng cho Liễu Y Y. Lúc đó theo kịch bản Lý Ngọc Phượng đã có thai, nhưng vì Lưu Chấn Hoa muốn về thành phố, làm cô lặng lẽ đem bỏ cái thai, vụиɠ ŧяộʍ làm chứng minh khỏi bệnh, sau đó vào năm thứ hai của kì thi đại học, thi đậu đại học.

Lý Ngọc Phượng hồn nhiên căn bản không biết rằng Lưu Chấn Hoa đã trùng phùng Liễu Y Y ở thành phố, cô giấu diếm cha mẹ chạy đến thành phố, tìm được Lưu Chấn Hoa ở trường học, cô ngây thơ cho rằng vì bản thân dũng cảm nên đạt được tình yêu, từ đó theo bên người Lưu Chấn Hoa.

Vừa nghĩ đến cảnh ngộ bên trong nguyên tác của nữ phụ, Lý Ngọc Phượng cảm thấy rất khổ sở. Thời đại kia có quá nhiều bi kịch giống như vậy, Lý Ngọc Phượng chỉ là một trong số đó.

“Tam ca, anh đừng thích Liễu Y Y, cô ấy với Lưu Chấn Hoa có ý với nhau rồi, anh không nhìn ra sao?”

Vốn là muốn đánh chiến thuật quanh co lòng vòng, nhưng nhớ lại kịch bản nguyên tác khiến người ta bực mình, Lý Ngọc Phượng trực tiếp đem sự tình nói cho Lý Tam Hổ.

“Cái gì? Bọn họ có ý với nhau rồi?” Lý Tam Hổ mắt trợn to hơn nữa, biểu tình trên gương mặt dữ tợn thêm vài phần, nhớ tới hắn trong lúc lao động còn nhiều lần hỗ trợ cho Liễu Y Y, càng thêm tức giận đỏ mặt tía tai.

Lý Ngọc Phượng không nói hắn còn không có suy nghĩ gì, giờ cô vừa nói ra, hắn liền cảm thấy mỗi lần hắn gặp Lưu Chấn Hoa và Liễu Y Y, thần sắc hai người là lạ, có một loại khiến người khác nhìn vào thấy cảm giác xa cách được cố ý bảo trì, đúng là có dụng ý khác.



Đợi đến khi Liễu Y Y bọn họ xếp hàng mua được sách quay lại nông cơ trạm, phát hiện máy kéo đã đi rồi.

Điều này làm cho Liễu Y Y rất kinh ngạc, Lý Tam Hổ trước nay chưa từng đối xử với cô như thế này. Trên thực tế, bất cứ ai có con mắt tinh tường đều có thể nhìn ra được sự ân cần của Lý Tam Hổ đối với Liễu Y Y, loại tình cảm thận trọng và nhút nhát đó thực sự dễ dàng bị nhìn thấu trong nháy mắt.

Vì tầng quan hệ này, mỗi lần đến công xã dù cô làm chậm trễ bao nhiêu lâu, Lý Tam Hổ cũng sẽ trông máy kéo đợi cô.

Nhưng hiện tại tình huống đã thay đổi, trước đây Lý Ngọc Phượng chưa từng cùng đi theo, hiện tại Lý Ngọc Phượng vừa nói đau bụng, Lý Tam Hổ khẳng định không dám trì hoãn.

Sau khi Lưu Chấn Hoa mua sách xong, đến bưu điện gửi thư, cũng sợ máy kéo chạy mất nên cố gắng chạy nhanh, nhưng khi tới nơi, hắn chỉ thấy Liễu Y Y đứng ở cửa với một khuôn mặt mù mịt.

Trời nóng như vậy, từ công xã một đường đi về đội sản xuất phải mất hai tiếng.

Khi Liễu Y Y nhìn thấy Lưu Chấn Hoa đến gần, cố tình tránh tầm mắt của hắn, tại nông cơ trạm công tác là Lý Đại Hổ giải thích với họ, "Mọi người đợi ở đây rất lâu, thấy các ngươi không đến nên đi về trước rồi.”

Liễu Y Y cố gắng để sắc mặt mình dễ nhìn hơn, nhưng phải đi bộ hai tiếng về đội, đây thực sự là khảo nghiệm thể lực của cô.

“Nếu không, các ngươi có thể đến cửa hàng bán xe bên cạnh để thuê một chiếc xe đạp mà đạp về.” Thời đại này xe đạp chưa phổ biến, nhưng có thể cho thuê, phương thức tiện lợi và nhanh chóng này rất được mọi người ưa chuộng.

Lưu Chấn Hoa muốn đồng ý, nhưng lại nghĩ vừa mới mua sách, trong túi không dư dả, may nhìn sắc trời vẫn còn sớm, bọn họ có thể kịp trở về đội sản xuất trước khi trời tối.

“Không cần, chúng ta đi bội thôi.” Lưu Chấn Hoa liếc nhìn Liễu Y Y, mặc dù anh biết giữ khoảng cách với cô lúc này thì tốt hơn, nhưng vì chỉ còn lại hai người bọn họ nên anh cũng không ngại đi cùng cô, “Đồng chí Liễu, chúng ta xuất phát thôi.”

Liễu Y Y trầm mặc, cô vốn tưởng rằng Lưu Chấn Hoa ít nhất cũng sẽ thuê một chiếc xe đạp rồi chở mình về, nhưng cô không ngờ hắn một chiếc xe đạp cũng không muốn thuê? Nhưng bây giờ hắn đã đề nghị đi bộ cùng nhau về đội sản xuất, nếu cô nói mình muốn thuê xe chẳng phải rất mất mặt?