Chương 35: Nòng Nọc Sống Ký Sinh Tạm Thời Trong Nước

Toàn bộ Vệ Tinh đại đội cũng chỉ có một cỗ máy kéo ngừng ở sân phơi của đội sản xuất bọn hắn, khẳng định là không thể thường xuyên dùng, những đội sản xuất khác đều nhìn vào sẽ gây ảnh hưởng không tốt.

Nhưng hôm nay thì khác, vụ thu hoạch lúa hè kéo dài một tuần đã kết thúc, nhiều thành viên trong đội sản xuất muốn đi công xã, Lý Tam Hổ còn muốn đại biểu Vệ Tinh đại đội đi đến đội nông nghiệp của xã để tiếp nhận nhiệm vụ canh tác tiếp theo một cách đầy đủ chắc chắn, cho nên cái máy kéo này liền có thể sử dụng.

Lý Ngọc Phượng biết Lưu Chấn Hoa và Liễu Y Y cũng sẽ đi, dù sao đều là người trong thành, nông thôn giống như một vũng nước đọng, cho dù là cá trong nước cũng nổi bong bóng để hít thở không khí bên ngoài.

Huống chi, bọn hắn cũng không phải là cá, cùng lắm là nòng nọc sống ký sinh tạm thời trong nước, đợi khi mọc ra bốn chân, chỉ nhảy một phát là nhảy được lên tới bờ.

Từ khi Lưu Chấn Hoa cùng Liễu Y Y đề nghị "giữ khoảng cách", Liễu Y Y luôn tâm trạng mất hứng, giờ lại cùng nhau lên công xã, cảm thấy vô cùng ngại ngùng.

Ghế sau của máy kéo có một số vị trí, trước khi người điều khiển đến, họ đã ngồi vào vị trí rồi. Liễu Y Y ngồi chếch đối diện với Lưu Chấn Hoa, mặc một chiếc áo sơ mi màu xám nhạt và quần kaki bình thường. Điểm nổi bật duy nhất là cô ta đeo một chiếc khăn vuông màu hồng quanh cổ, hôm nay cô ta cố ý tết hai bím tóc để trông giản dị hơn, cô ta nghĩ có lẽ Lưu Chấn Hoa thích sự giản dị của Lý Ngọc Phượng.

"Lý Tam Ca đến rồi." Đám thanh niên trí thức ở ghế sau xe nhìn thấy Lý Tam Ca đi tới, tươi cười chào hỏi, lúc sau mới nhìn thấy Lý Ngọc Phượng đang đi theo phía sau, hai mắt đều nhìn thẳng.

Trước đây Liễu Y Y là người ăn mặc thời trang nhất trong đội Vệ Tinh này, nhưng cách ăn mặc của Lý Ngọc Phượng hôm nay Liễu Y Y so ra không bằng. Vòng eo nhỏ nhắn dưới lớp áo yếm trông thon thả, còn đẹp hơn Liễu Y Y mặc lần trước.

Đuôi ngựa dài đằng sau đầu, trông cô rất có sức sống.

Lý Ngọc Hổ kéo Lý Ngọc Phượng lên xe, thấy cô còn mang theo một chiếc túi quân phục màu xanh cách mạng, liền hỏi cô: "Hôm nay mẹ cho em bao nhiêu tiền và phiếu?"

"Không nói cho anh biết." Lý Ngọc Phượng kiêu ngạo nói, ngẩng đầu lên nhìn thấy Lưu Chấn Hoa chào hỏi nàng: "Ngọc Phượng, ngồi chỗ này."

Chổ ngồi phía sau máy kéo thường xuyên chở lương thực phân bón, kiểu gì cũng sẽ hơi bẩn, Lưu Chấn Hoa đem một cái khăn tay đặt ở phía trên đệm, muốn để Lý Ngọc Phượng ngồi bên cạnh hắn. Lý Ngọc Phượng nhìn lướt qua, cúi xuống dùng lòng bàn tay lau đệm, ngồi ở bên cạnh Lý Ngọc Hổ.

Cô cùng Lý Ngọc Hổ là long phượng thai, hai người dáng dấp có bảy tám phần giống, toàn bộ Hồng Kỳ công xã người nhìn thấy đều cảm thấy hiếm lạ.



Nhìn thấy Lý Ngọc Phượng không để ý tới mình, Lưu Chấn Hoa khẽ nhíu mày. Liễu Y Y vẫn ngồi trên xe, trong lòng anh có chút mất mác, nghĩ nếu trước mặt Liễu Y Y nịnh nọt cô, cô sẽ biết giữa anh và Liễu Y Y không có chút liên hệ nào.

Đôi mắt Lưu Chấn Hoa vô tình liếc nhìn Liễu Y Y, thấy cô kéo kéo vạt áo trông rất đáng thương. Cô cau lại lông mi lại để trong lòng mình một trận động dung. Nhìn về Lý Ngọc Phượng tươi cười duyên dáng, Lưu Chấn Hoa rơi vào trầm tư.

Máy kéo nhanh chóng khởi động, tiếng nổ bang bang chói tai. Lý Ngọc Phượng trò chuyện với một số thanh niên trí thức và các thành viên xã đi đến công xã khác, họ lái xe dọc theo con đường đất của đội sản xuất, cuối cùng lái xe đến con đường đá dẫn đến xã.

“Này, đó không phải là Thiết Đản và em trai của anh ấy sao?” Mấy người xã viên rất nhanh nhìn thấy hai bóng người một cao một lùn cách đó không xa.

Mới sáng sớm, trời chưa nắng gắt nhưng thời tiết đã hơi oi bức, từ đội sản xuất của họ đến công xã, máy kéo phải chạy mất nửa tiếng đồng hồ, nếu dựa vào đi bộ chắc cũng phải đến trưa luôn.

Lý Tam Hổ cũng nhìn thấy hai người đó, thật lòng mà nói, hắn và Triệu Quốc Đông có quan hệ khá tốt, nhưng em gái của hắn không thích bọn họ, cũng không dám gọi bọn họ lên xe, vì vậy hắn lặng lẽ quay người, nhìn thoáng qua cô em gái nổi bật của mình, muốn hỏi ý cô.

Trường tiểu học công xã sẽ bắt đầu học vào ngày mai, Triệu Quốc Đống hẳn là đang đưa Triệu Gia Đống đến trường. Trên vai hắn còn mang hai cái giỏ, nhất thời không thể nhìn thấy là cái gì.

Lý Ngọc Phượng nghe thấy người khác nói chuyện liền từ trên máy kéo đứng lên, thấy Lý Tam Hổ nhìn mình, cô ấy ngoẹo cổ nói: "Nhìn em làm gì? Đường dài như vậy, anh không đưa người ta đi cùng sao?"Nói xong cô ấy cảm thấy hơi xấu hổ, nói thêm: "Chiếc xe này cũng là của đại đội, cho xã viên không phải là bình thường hả?”

Thấy cô nói như vậy, Lý Tam Hổ lập tức cười cười, toàn lực lái xe chạy tới.

Triệu Quốc Đống cũng nghe thấy tiếng máy kéo phía sau, anh và Triệu Gia Đống nhanh chóng tránh sang một bên đường, khi chiếc máy kéo đến gần, mới biết Lý Tam Hổ đang chở những người trong đội sản xuất.

Triệu Quốc Đống vốn nghĩ đi bộ là được, nhưng nhìn thấy khuôn mặt của Triệu Gia Đống đổ mồ hôi vì nóng, gật đầu đồng ý. Khiêng một gánh hàng, hắn gánh đồ đi vòng đến phía sau xe kéo, ngẩng đầu một cái hắn đã thấy Lý Ngọc Phượng đang ngồi trong đám đông.

Cô không phải luôn luôn không thích lên công xã chơi sao? Làm sao hôm nay cũng đi?

Biết cô ngồi đó, anh sẽ không đồng ý đi chiếc xe này….