Ở trong thư Giang Noãn đã nói rõ những thứ nào là dành cho ai, ai cũng có phần.
Hiện tại ai cũng nhận được món quà của mình, họ rất xúc động.
"Ông nội, ông nhìn xem, mặt sau túi xách của cháu và em trai còn có tên được khâu bằng kim này. Noãn Noãn tâm lý quá." Thẩm Gia Vĩ cầm lấy túi xách nhìn đi nhìn lại, quyến luyến không rời.
Thẩm Gia Minh cũng vậy, chiếc túi này tốt hơn bên ngoài hàng chục lần, không biết chị mình đã mất bao lâu để làm ra nó, cậu rất cảm động.
Thẩm Gia Vĩ liếc nhìn ông nội, vẻ mặt ông vẫn trông rất buồn bã, anh ấy nhanh chóng nói: "Ông nội, cái túi cho ông bà là miếng dán cao gân cốt, không phải ông thường xuyên bị đau lưng sao? Noãn Noãn thật chu đáo tận tình!"
Thẩm Vệ Dân cầm chặt miếng dán trong tay, thở dài: "Đứa nhỏ này, cần bao nhiêu thời gian để chuẩn bị những thứ này chứ!"
Chu Dung cũng ôm sản phẩm chăm sóc da mà Giang Noãn tặng, bà ấy không muốn Giang Noãn phải khổ ở quê nữa nên nói với cha chồng: "Cha, bây giờ có thể đưa Noãn Noãn về thành phố được không ạ? Không biết con bé ở quê có sống tốt không, phải làm nhiều việc không..."
"Giờ bên trên kiểm tra nghiêm ngặt, anh đã bắt đầu nghe ngóng xem có vị trí công việc nào có thể mua được không rồi, chờ bên trên nới lỏng chút thì sẽ đón Noãn Noãn về đây." Thẩm Thư Lễ tiếp lời.
Chu Dung: "Ừ, hy vọng có thể sớm đón được Noãn Noãn về nhà."
Họ sắp xếp thứ bên trong gói hàng, lấy ra một phần nước tương ớt và một túi thuốc dán mà Giang Noãn chuẩn bị cho ông Hứa rồi để Thẩm Gia Vĩ mang tới.
Thẩm Gia Vĩ cầm đồ đi đến nhà họ Hứa ở
bên cạnh, ông Hứa đang tập thể dục trong sân.
Hứa Duệ Đạt đã tập thể dục buổi sáng hàng chục năm nay, đến nay đã sáu mươi tuổi nhưng ông vẫn kiên trì với điều đó.
Thẩm Gia Vĩ hét về phía ông Hứa đang tập thể dục với tinh thần cao: "Ông Hứa ơi!"
"Ấy! Gia Vĩ đấy à, có chuyện gì vậy?" Hứa Duệ Đạt nhìn thấy rõ ai đang đến mới đáp lại.
Thẩm Gia Vĩ đặt những thứ mình mang đến lên trên bàn đá trong sân, chỉ vào chúng và nói: "Em gái Noãn Noãn của cháu gửi cho ông mấy chai nước tương ớt và miếng dán thuốc, con bé nói rằng mình rất biết ơn ông vì đã quan tâm đến mình."
"Ôi chao! Con bé Noãn có lòng quá! Còn nhớ đến ông già này, đúng là có cháu gái tốt hơn, thằng cháu nhà ông đã nửa năm không gửi thư cho ông rồi! Làm ông tức muốn chết!"
"Lần sau gửi thư ông sẽ mắng nó, bảo nó học hỏi con bé Noãn cách quan tâm đến ông nhiều hơn! Nó cứ như thế ông sợ sẽ không có cô gái nào chịu lấy nó mất, thằng nhóc chết bầm, nhắc đến nó là thấy tức." Hứa Duệ Đạt mắng Hứa Yến như một khẩu súng máy.
Thẩm Gia Vĩ nghĩ đến tính tình lạnh lùng có thể khiến người ta chết cóng của Hứa Yến, anh ấy lập tức an ủi ông Hứa: "Chắc là anh Hứa Yến bận quá nên không viết thư cho ông được, anh ấy là người ngoài lạnh trong nóng, có lẽ là rất nhớ ông đó. Vả lại anh Hứa Yến đẹp trai như thế, nhất định sẽ tìm cho ông một cô cháu dâu xinh đẹp và hiếu thảo!"
Hứa Duệ Đạt còn chưa biết tính cách của cháu trai mình sao? Nó là một thằng đầu gỗ! Chẳng giống ông tí nào cả! Haiz, càng nghĩ lại càng tức giận, nếu Hứa Yến có thể tìm được một cô gái tốt như Giang Noãn thì ông sẽ không mắng anh nữa!
...
Buổi trưa hôm đó, Chu Dung dùng tương ớt do Giang Noãn làm để xào rau, không ngoa khi nói rằng cả nhà đều có mùi thơm, cả nhà đã thèm thòm ngồi ở bàn ăn chờ đợi từ lâu.
Thẩm Gia Vĩ và Thẩm Gia Minh nhanh chóng bưng các món ăn ra đặt chúng trên bàn ăn.
Cả nhà họ rất thích ăn cay, nhưng họ chưa bao giờ ngửi thấy mùi tương ớt ngang ngược như vậy, chỉ cần ngửi thôi là họ đã chảy nước miếng rồi!
Ngoài việc dùng tương ớt để xào rau, họ còn múc một thìa nước chấm ăn với cơm.
Vừa cho vào miệng là họ đã nghĩ: Đây là loại nước chấm thần tiên nào! Ngon quá đi mất! Vừa cay vừa ngon lại còn nghiện, hoàn toàn không thể dừng lại.
Họ đã cùng nhau nếm thử cả bốn chai nước tương, thực lòng mà nói họ không thể chọn ra loại nào là ngon nhất, tất cả chúng đều rất ngon!
Thẩm Gia Vĩ tự hỏi em gái mình là loại thần tiên nào vậy! Sau này anh phải để ý kỹ lưỡng cái bắp cải nhỏ này của nhà mình, để không bị bất kỳ con heo nào cuỗm mất!
Mấy ngày nay nhà họ Thẩm rất bận rộn, bận rộn mua đồ cho Giang Noãn, bao gồm chăn bông, quần áo dày, giày dày, áo ấm các kiểu. Bây giờ thời tiết càng ngày càng lạnh, đừng để bị ốm.