Chương 8: Siêu thị di động (4)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Cũng may, đêm nay có thịt ăn, vợ chú ba mới không có tâm trạng nhớ thương mảnh mỡ heo kia.

Lúc đầu ba đứa nhỏ vừa còn có chút câu nệ, tự chạy đến nơi cách Chu Vân Mộng tương đối xa chơi, thấy thím Ba không nói lời nào cũng không nhìn bọn họ, dần dần bắt đầu ồn ào.

Một lát sau, người nhà họ Lâm trở về, thấy Chu Vân Mộng ra khỏi phòng thì hơi kinh ngạc, lại nghĩ đến chuyện đêm nay có thịt ăn, lại xem như bình thường.

Chu Vân Mộng hô lên: "Cha, mẹ."

Đối với anh cả, chị dâu lớn và anh hai nhà họ Lâm thì tùy ý gật đầu.

Ba Lâm đáp lại rồi ngồi xuống.

Mẹ Lâm tỏ vẻ ân cần hỏi: “Tam tức phụ, con thấy khỏe hơn chưa?”

Đây là chủ động bày tỏ thiện ý, Chu Vân Mộng không khỏi cảm thán một tiếng, nguyên thân là thật biết chọn nhà chồng.

Cô đáp: "Thưa mẹ, con đã tốt hơn nhiều rồi, không đau nữa."

Mẹ Lâm gật đầu nhẹ nhàng thở ra: "Vậy là tốt rồi."

Chị dâu Lưu Hồng Mai thì đi vào phòng bếp giúp bưng thức ăn và lấy bát.

Bữa ăn nhanh chóng bắt đầu, bắt mắt nhất trên bàn chính là đĩa thịt xào rau củ, xen lẫn từng lát thịt mỏng mỏng có sức hấp dẫn độc đáo.

Cả người lớn và trẻ em đều không khỏi nuốt nước bọt, mong chờ cả ngày.

Bởi vì ngày mai là thu hoạch mùa thu nên cơm tối nay cũng giống như thịt được phân phát trong làng, ba phần gạo lứt bảy phần gạo tinh, nhìn mềm và thơm.

Mỗi người chỉ được hai phần ba bát, khoai lang hấp cũng có sẵn để no bụng, nhất định sẽ là một bữa no nê.

Mọi người cầm đũa đi tới đĩa rau xanh xào thịt, gắp từng miếng thịt cho vào bát một cách nhanh chóng và chính xác, bắt đầu ăn.

Hai chị dâu còn phải gắp cho con nhà mình, nếu không tay ngắn gắp chậm sẽ không còn đồ ăn.

Chu Vân Mộng nhìn qua, giống như trước đây ở cô nhi viện, bọn nhỏ đều ăn cùng nhau, muốn có được món mình thích thì phải nhanh, chậm sẽ bị người ta giật mất.

Cô cũng không hề chậm chạp chút nào, gắp hai miếng thịt lên ăn.

Cũng không khác gì nhà họ Lâm, mỗi người được hai miếng thịt, cô ăn ít mới lạ.

Ăn cơm xong, mẹ Lâm và ba Lâm nhìn nhau rồi nói với mọi người: “Mẹ và ba các con đã bàn việc sắp xếp vụ thu hoạch mùa thu, vì con dâu thứ ba bị thương nên hãy nghỉ ngơi thật tốt, con dâu hai có thai cũng đừng quá lo lắng, mệt mỏi thì trưa tối tan làm sớm về nhà nấu ăn ”.

Mọi người im lặng một lúc rồi lần lượt đáp ứng.

Hai chị dâu, một người dọn dẹp bát đũa lau bàn, một người đi rửa chén.

Chu Vân Mộng đứng dậy chào hỏi rồi trở về phòng. Cô không nói nhiều, kết quả y như mong đợi. Nếu nguyên thân đã bị tông vào cột nhà mà bị thương, ba mẹ nhà họ Lâm nhất định sẽ nhượng bộ.

Chỉ có điều mẹ Lâm cũng có ý kiến đó, nếu không sẽ không nói đến chuyện La Mẫn mang thai không thể quá mệt mỏi, và cả nhà chỉ có một người rảnh rỗi là cô.