Chương 26

Cô nói xong, ánh mắt có ý riêng nhìn thoáng qua cha Sở và Triệu Tú Liên.

Hai người nhìn ánh mắt không hề mang theo tình cảm của cô, bỗng nhiên trong lòng dâng lên sự lạnh lẽo. Sau khi Sở Lập Nghiệp phản ứng kịp, cơn giận càng tăng lên, ông ta chỉ về phía cửa, nói với Sở Ngu: "Mày cút ra ngoài cho tao."

Sở Ngu không để ý đến ông ta, đưa tay hỏi Triệu Tú Liên: "Gạo đâu?"

Dáng vẻ khó chơi này khiến người ta nhìn thấy hận đến nghiến răng. Cha Sở bực dọc khoát khoát tay nhìn Triệu Tú Liên: "Cơm nấu xong chưa? Đưa nó đi."

Sở Ngu đang chờ câu này, thật ra cô không muốn lấy gạo, lấy về còn phải nấu cơm, vô cùng phiền phức.

Nếu không phải nói với mẹ kế không ăn cơm chung nữa, không cần thể diện thì cô đã ra tay cướp cơm rồi, đâu còn phí nhiều công sức như thế.

Cô cầm bữa cơm gồm bốn chiếc bánh bột ngô và một chén cơm mà chỉ cha Sở mới được ăn, lại gắp thêm một chén lớn thức ăn, Sở Ngu thắng lợi trở về.



Hai anh em vẫn ở trong phòng chờ đợi, khi thấy cô cầm cơm về thì sợ ngây người.

Hai anh em ăn như hổ đói xong bữa cơm, anh trai Sở ăn hai chiếc rưỡi bánh bột ngô, còn ăn hết nửa chén cơm Sở Ngu ăn thừa.

Sở Ngu chán ghét cơm không vệ sinh nên chỉ ăn no ba phần, lại nhìn hai người bên cạnh ăn như máy móc không có tình cảm, lần đầu tiên cô ý thức được cuộc sống khó khăn trong tương lai.

Sau khi ăn cơm nước xong, thu dọn sạch sẽ giường đất. Sở Ngu lấy ra một chiếc bút chì, lại lấy một tờ giấy từ vở bài tập của anh trai Sở để lên bàn.

Cô nghiêm mặt nhỏ vàng như nến, ngồi xếp bằng trên giường, nghiêm túc nói: "Sau đây chúng ta tiến hành cuộc họp quý một năm 1977, người tham dự gồm có Sở Giang Sơn, Sở Ngu, Sở Giang Hà. Lần này chủ đề cuộc họp là triển khai sự phát triển sinh tồn trong quý một, hi vọng các vị đồng chí nhiệt tình phát biểu."

Nói xong, cô đưa giấy đến trước mặt anh trai Sở: "Đồng chí Sở Giang Sơn phụ trách ghi chép trong cuộc họp."