Chương 18

Sân nhà họ Sở không nhỏ, có ba gian phòng ở và một gian phòng tạp hóa. Ba Sở cùng Triệu Tú Liên và hai đứa con của Triệu Tú Liên ở trong chính phòng lớn hơn một chút.

Ba anh em bọn họ ở một gian phòng khác sát chính phòng, bên trong chỉ có một cái lò đất, ba anh em đều ngủ ở phía trên.

Theo lý mà nói Sở Ngu cùng anh trai Sở đều đã lớn rồi, hẳn là nên chia phòng ngủ. Lúc trước mẹ ruột của ba anh em còn ở đây, lúc xây nhà cũng là lo lắng về điều này nên mới xây ba gian phòng.

Nhưng Triệu Tú Liên sau khi gả tới đây có suy nghĩ riêng, mụ ta muốn đem gian thứ ba để lại cho con trai của mình ở, cho nên vẫn lấy cớ mùa đông lạnh, chốt gian thứ ba, không cho Sở Ngu đến ở phòng mới.

Sở Ngu trở về phòng ba anh em, anh trai Sở và nhóc con đang sắp xếp đồ đạc, nghe được tiếng mở cửa không hẹn mà cùng nhìn về phía cửa. Sở Ngu đón nhận ánh mắt đang lấp lánh của hai người, đi đến bên cạnh màn ngồi xuống, một giây sau khi nhìn một cái gì đó, bỗng nhiên cảm giác đầu óc co rút một chút.

Cô hít một hơi thật sâu, cắn răng hỏi: "Tại sao không đặt mọi thứ vào trong tủ? Trên cái bình kia dính dính các người cũng dám đặt trên đệm?"

Hai anh em bị nét mặt dữ tợn của cô dọa sợ, nhất thời thành thành thật thật rụt một bên ngoan ngoãn giả bộ im lặng.



Không biết tại sao, họ luôn luôn cảm thấy em gái (chị gái) ngày hôm nay đặc biệt khủng khϊếp.

Sở Nhị Đản dè dặt giơ tay, ra hiệu có lời muốn nói.

Sở Ngu nhìn thằng bé: "Nói đi!"

"Anh, anh cả và em muốn chờ chị trở về, cùng quyết định xử lý những thứ này thế nào."

Đi thôi.

Vừa rồi Sở Ngu đã xem qua những thứ này ở sảnh, bây giờ cũng lười xem lại, dù sao chỉ có nhiêu đó, nhìn thêm cũng không được gì.

Cô lấy hai hộp sữa mạch nha và bình sữa bột được dùng vải bọc lại đặt lên giường, lấy một túi đường trắng và mấy miếng sô cô la, bánh ngọt trong túi vải ra.