Chương 38: Hóng chuyện 2

Điền vũ hết sức chăm chú hoàn toàn không phát hiện ra động tĩnh của hai nam nhân, chờ sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của muội muội, phản ứng đầu tiên chính là hồ nghi: “Muội xác định Điền Trường Khanh kia là trong sạch?”

Điền Mật...

Sau khi hậu tri hậu giác chính mình đem lời thật tình nói ra, Điền Vũ ho nhẹ vài tiếng, không được tự nhiên nói sang chuyện khác: “Khụ khụ... Kia cái gì, trước tiên không nói đến việc Trường Khanh bị bắt, muội đừng động hắn, bản thân trốn tốt mới là cách làm thông minh, nhưng nhà khách chung quy vẫn không an toàn, thật sự không được thì đi đến nhà tỷ phu trốn đi, sẽ không có người nghĩ muội ở nơi đó, về phần Trường Khanh còn có gia nãi cùng cha mẹ, ta cũng sẽ kêu trượng phu nhờ người hỏi một chút sao lại thế này, nhưng thật ra... Muội lớn lên xinh đẹp, tên du thủ du thực cũng sẽ không chỉ có một, luôn trốn trốn tránh tránh cũng không phải biện pháp, có muốn tới chỗ đại tỷ bên này không? Đại tỷ cho muội tìm một người tham gia quân ngũ thì sao?”

Lâu Lộ Hồi lặng lẽ dựng lỗ tai lên, theo bản năng nín thở.

Nhưng mà, đúng lúc này, Điền Vũ như phản ứng lại, nói với muội muội ở đầu ống nghe bên kia “Chờ một chút”, liền một tay che lại ống nghe, một tay huy động, không tiếng động đuổi người đi.

Trần Cương...

Lâu Lộ Hồi...

Thấy hai nam nhân dong dong dài dài không chịu di chuyển, tiểu khuê nữ lại cho rằng mụ mụ đang cùng nàng chơi, cười khanh khách, còn vẫy vẫy đôi tay bụ bẫm.

Điền Vũ không kiên nhẫn, hướng về phía trượng phu giơ lên nắm tay: “Chạy nhanh ra ngoài, các người ở chỗ này, ta sao có thể nói chuyện của Lâu đoàn với tiểu muội?”

Trước mặt Lâu đoàn khen hắn, làm nhà gái đương nhiên cũng ngượng ngùng, thời điểm nên rụt rè vẫn muốn rụt rè.

“Khụ... Ta trước đi ra ngoài.” Tẩu tử nói rõ ràng như vậy, Lâu Lộ Hồi cũng không thể giả ngu, lúc đi còn rất quan tâm đem Trần Cương kéo ra ngoài.

Trần Cương... Anh cảm ơn cậu.

Hai đại một tiểu ra cửa, Trần Cương trở tay túm chặt Lâu Lộ Hồi, lén lút ngồi xổm ở cửa nghe lén.

Đương nhiên, làm một phụ thân tốt, cho dù bát quái, anh cũng không quên đem mặt của tiểu khuê nữ bọc kín mít.

Lâu Lộ Hồi bất đắc dĩ nhéo nhéo giữa mày, không tính toán phối hợp với hành vi ngốc nghếch của Trần Cương, loại chuyện nghe lén này, anh tuyệt đối sẽ không làm.

Huống chi, trong lòng anh còn nghĩ tới chuyện tẩu tử mới vừa nói tới, Điền Mật gặp chuyện phiền toái.

Lâu Lộ Hồi mặt mày sắc bén lên, mặc kệ Điền Mật có lựa chọn mình hay không, làm một quân nhân, nếu đã biết chuyện này thì anh sẽ không thờ ơ.

Nghĩ đến đây, nam nhân không hề quản Trần Cương nhấc chân rời đi.

Cũng ở lúc này, Điền tẩu giọng nói sang sảng có lực xuyên thấu truyền ra ngoài:“...Đúng vậy, là đồng sự của tỷ phu, người Bắc Kinh, cao ráo, lớn lên tuấn, hai người nếu thành, đứng chung một chỗ chính là kim đồng ngọc nữ...”

Lời này thật là khiến người thẹn thùng, từ nhỏ đến lớn, Lâu Lộ Hồi được nghe khen quá nhiều.

Từ trước không cảm thấy sao, nhưng lúc này đây, không biết như thế nào, bên tai anh nóng ran, ước chừng... Bởi vì người đầu kia điện thoại là đóa ngọt ngào ‘ xuất thủy phù dung ’kia?

“... Ừ, chức vị cùng tỷ phu cùng cấp, là đoàn trưởng! Mật nha đầu ngươi tin đại tỷ, lão Lâu nhân phẩm thực sự tốt, nhưng tuổi có chút lớn...”

“Phanh!”

“Ai da, này, lão Lâu, đất bằng sao cậu lại ngã?”

===

Thời gian đã bước sang tháng 11, thời tiết mỗi ngày một lạnh hơn.

Đồng ý lời đề nghị của tỷ tỷ, Điền Mật trên tay xách theo điểm tâm mua từ Cung Tiêu Xã, dựa theo con đường tỷ phu miêu tả đi bộ hơn một giờ, ven đường lại hỏi vài người, cuối cùng tìm được Trần gia, nơi nguyên thân đã đến vài lần vào tám năm trước.

Không thể không nói, sau khi gọi điện thoại cho đại tỷ, cô đã nhẹ nhàng không ít, ít nhất tinh thần không có căng chặt như ngày hôm qua.

Không chỉ vì đại tỷ rất hoan nghênh mình đi qua, mà nàng còn vì mình tìm một đối tượng kết hôn ưu tú.

Nghĩ đến đây, Điền Mật không khỏi nghĩ tới hai người vừa nói chuyện, trên mặt nhịn không được lại lần nữa xấu hổ.

Thời gian lui về hai giờ trước.

Điền Mật nghe đại tỷ ở đầu kia điện thoại đem người khen trên trời dưới đất, trong lòng nhịn không được nổi lên nói thầm "Trên đời thật sự có người hoàn mỹ như vậy sao?"

Trên thực tế, không có!

Quả nhiên ở trong lòng đại tỷ Điền Vũ, vị quân nhân kêu Lâu Lộ Hồi này cũng không hoàn mỹ.

“... Cho nên, Lâu đồng chí tuổi rất lớn là bao lớn?” Chẳng lẽ là tuổi tác đại thúc sao?

Về phương diện tìm đối tượng, theo thẩm mỹ của cá nhân, Điền Mật vẫn hy vọng tuổi kém nhau không quá lớn, hơn cô bảy tuổi hoặc là tám tuổi xem như khó rồi, lớn chút nữa... Có thể có tiếng nói chung sao?

Ngay khi cô đang suy đoán trong đầu, trong điện thoại truyền đến âm thanh sang sảng của đại tỷ: “Đã 29 tuổi, hơn một tháng nữa là 30, so với muội lớn hơn 9 tuổi, nếu không phải Lâu đoàn thật sự ưu tú thì tỷ cũng sẽ không giới thiệu cho muội.”

Điền Mật...