Chương 24: Làm mối 2

Khi ăn cơm, không chỉ có Lâu Lộ Hồi cùng Chu Kiến Thiết, ngay cả đoàn trưởng tam đoàn Đường Đại Hải cũng bưng hộp cơm theo lại đây.

Lúc mấy người đến, Điền Vũ vừa vặn đem món ăn cuối cùng ra, cô đặt món thịt heo hầm miến lên bàn.

Món chính hôm nay là thịt dê hầm, thịt dê được cắt thành những lát mỏng, nồi thịt dê nóng hổi toả ra mùi hương bốn phía.

Nơi này rau dưa khan hiếm, thịt dê này thật ra lại thường thấy, nhưng nhà điều kiện khá giả, vào mùa đông đều chuẩn bị không ít thịt dê bò, bảo quản cũng thuận tiện, chỉ cần vùi vào trong tuyết là được.

Mấy đại nam nhân cũng không còn xa lạ, vào nhà liền cởϊ áσ khoắc dày cộm ra, hít sâu một ngụm hương vị thịt, quen cửa quen nẻo đi phòng bếp lấy chén đũa.

“Muốn uống hai ly không?” Điền Vũ hỏi các nam nhân.

“Không uống.” Tư vị khi uống một ly rượu mạnh trong thời iết rét lạnh quả thực rất tuyệt, nhưng buổi chiều mấy người họ còn muốn đi trong thôn, bên ngoai tuyết đang rơi, uống rượu rất dễ xảy ra chuyện.

Có lẽ trong lòng dâng lên tính toán giúp muội muội tìm một người đàn ông tốt nên hôm nay Điền Vũ nhiệt tình hơn bình thường.

Trên bàn cơm, cô vừa tiếp đón người, tầm mắt vừa đảo quanh trên hai người đàn ông độc thân.

Theo ý định ban đầu của Điền Vũ, cô đương nhiên thích một người như Lâu đoàn, dù sao thì Nhị muội nhà mình lớn lên xinh đẹp, tính cách cũng tốt, nếu có thể thành với Lâu đoàn thì thật sự là một đôi kim đồng ngọc nữ.

Nhưng Điền Vũ cũng có điều cố kỵ, trước đó cô có nghe chồng nhắc qua, nói điều kiện nhà Lâu đoàn rất tốt.

Nếu thật sự đem muội tử giới thiệu cho người ta, cho dù cô cùng lão Trần không có tâm tư bò lên thì cũng sẽ bị không ít người lên án.

Đương nhiên, những thứ này đều là thứ yếu, quan trọng nhất chính là hôn nhân môn không đăng hộ không đối, nếu Nhị muội thật sự có thể gả vào Lâu gia, lại chẳng phải bị nhà chồng xem thường sao? Có thể hạnh phúc không?

Hoặc... Vẫn là Chu đoàn phó thích hợp hơn?

Nghĩ đến đây, Điền Vũ lại đem tầm mắt dịch tới trên người Chu Kiến Thiết.

=

Đang ngồi đều là những người tinh anh, Điền tẩu tử tự nhận ánh mắt mình giấu kỹ nhưng kỳ thật rất lộ liễu.

Tầm mắt Lâu Lộ Hồi dừng lại rất nhiều lần ở đôi mắt của Điền tẩu tử, anh cảm thấy cặp mắt kia có chút quen.

Chu Kiến Thiết nhét mấy khối thịt dê vào miệng, không nhịn được lòng hiếu kỳ: “Tẩu tử, tẩu sao cứ nhìn chằm chằm vào ta?”

Điền Vũ còn muốn quan sát một thời gian nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị phát hiện.

Tuy nhiên, bị phát hiện cô cũng không xấu hổ, liền cầm lấy cái thìa giúp Chu Kiến Thiết múc một muỗng canh thịt dê, sau khi múc xong lại nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lâu đoàn, rốt cuộc vẫn muốn tranh thủ, cũng cười ha hả cho Lâu đoàn thêm một muỗng.

Tam đoàn trưởng Đường Đại Hải cho rằng tiếp theo là mình nên không khách khí đem chén đưa ra phía trước.

Lại không nghĩ đến Điền Vũ dường như không nhìn thấy, còn buông xuống cái thìa.

Đường Đại Hải.. Này sao lại đối đãi khác nhau như thế chứ?

Trần Cương thấy hai con mắt của vợ đều dính trên người lão Lâu cũng lão Chu, anh ho khan hai tiếng nhắc nhở cô thu liễm một chút, tránh cho người ta không được tự nhiên.

Điền Vũ không để ý tới chồng, cười phúc hậu: “Lão trần nói với tẩu, Uông lữ lại thúc giục các cậu tìm đối tượng. Tẩu tử cũng không giấu diếm các cậu, tẩu cũng muốn làm mai mối.”

Đường Đại Hải đã kết hôn cuối cùng minh bạch vì sao lại bị đối đãi khác nhau, anh ta xem náo nhiệt không chê sự việc lớn, chủ động cười hỏi: “Ta thấy được, đệ muội là người đáng tin cậy, đệ muội nói trước đi, cô nương này là người ở đâu? Năm nay bao lớn?”

Lâu Lộ Hồi cùng Chu Kiến Thiết liếc nhau, cả hai cũng không vội vã tỏ thái độ, nhìn cực kỳ bình tĩnh.

Trần Cương nói tiếp: “Là nhị muội của tẩu tử cậu, tiểu cô nương đã tốt nghiệp cao trung, năm nay 20 tuổi, lớn lên xinh đẹp, hôm nay nghe anh nhắc tới các cậu nên nghĩ muốn giới thiệu.”

Điền Vũ gật đầu phụ họa, vui tươi hớn hở nói: “Đúng vậy, Nhị muội nhà ta lớn lên xinh đẹp, trong nhà có mấy chị em thì con bé lớn lên giống ta nhất.”

Nghe xong lời này, Chu Kiến Thiết vốn đang cảm thấy có chút hứng thú, tâm ‘ bang kỉ ’ rơi xuống đáy vực, hắn hoàn toàn không biết tẩu tử tự mang lự kính, chỉ cho rằng hai chị em tương tự là thật sự.

(“滤镜”:Lự kính: Nghĩa thường dùng là bộ lọc, Filter)

Tỷ muội đều từ trong bụng mẹ mà ra, lớn lên giống nhau cũng là bình thường.

Mắt hổ của hắn liếc nhìn khuôn mặt tròn trĩnh của tẩu tử, sau đó toét miệng cười nói: “Tẩu tử, ta cũng không vội, lão Lâu so với ta còn hơn tháng, giới thiệu cho lão Lâu trước đi.”

Chu Kiến Thiết không phải cảm thấy tẩu tử lớn lên xấu, chỉ là hắn không thích kiểu này, nếu không có ý định, vẫn nên nói rõ ràng ngay từ đầu thì tốt hơn, tránh bị ảnh hưởng đến giao tình.

Đây là cự tuyệt, tuy rằng không biết nguyên nhân gì nhưng nhà trai cự tuyệt thì nhà gái cũng không nên tiếp tục nhìn chằm chằm.

Chỉ là... điều kiện nhà Lâu đoàn thật sự quá tốt.

Điền Vũ đã không còn ôm hy vọng, cô nghĩ có lẽ để Trần Cương tìm chiến sĩ khác xem, rốt cuộc quan quân độc thân cũng không ít.