Chương 49: Sử Dụng Mỹ Nam

“Giang Nhung, anh có thể…” Tô Yến Đình nói đến đây thì ngừng lại một lát.

Là người làm mình làm mẩy, sao cô lại hỏi “có thể” như vậy.

Với hình tượng nhân vật như cô phải thẳng thừng đưa ra yêu cầu: “Giang Nhung, anh đưa em về nhà khách đi!”

Giang Nhung: “Đi thôi.”

Giang Nhung không từ chối.

Bây giờ anh chỉ có một ý nghĩ là đuổi “người bệnh” này đi, đợi đến cửa nhà khách thì nói với cô, cứ coi như chuyện hôm nay chưa từng xảy ra.

Anh sải bước về phía trước, một mình bước nhanh, Tô Yến Đình chạy lon ton theo sau: “Khoan đã? Sao anh lại đi phía này?”

“Nhà khách ở đằng kia.”

Tô Yến Đình: “À.” Hóa ra trước đó cô đi nhầm đường.

Tô Yến Đình ôm chặt lấy cánh tay phải của anh, cả người tựa vào người anh, giống như một con chim bám lấy người.

“Vậy anh đưa em qua đó đi.” Đi vài bước, Tô Yến Đình cũng không còn tâm trạng dẹo với anh nữa, quay trở lại nói chuyện bình thường.

Dù sao cô cũng ra vẻ làm mình làm mẩy, cô muốn làm gì thì làm!

Bị Tô Yến Đình tóm lấy, dù Giang Nhung muốn đi nhanh hơn cũng không thể.

Vì vậy, anh đành phải điều chỉnh bước chân của mình cho cùng với nhịp bước của Tô Yến Đình.



Giang Nhung: … Đúng là xởi lởi quá thể.

Anh thực sự không quen tiếp xúc thân mật với người khác như vậy, hơn nữa người này còn là nữ, loại cảm giác này vô cùng kỳ lạ.

Điều khiến anh cảm thấy bối rối hơn là người phụ nữ kia quá gần anh.

Cô nắm tay anh, một bên ngực áp vào cánh tay anh, vừa đi vừa lắc lư, hết lần này đến lần khác cọ vào anh.

Những người đàn ông như anh thường thấy cơ bắp rắn chắc, chứ làm gì có thứ nào mềm mại như vậy.

Nghĩ tới đó là thứ gì, hai má của Giang Nhung hơi nóng lên, vành tai ửng đỏ, anh cảm thấy mình có cái gì không ổn.

Giang Nhung dừng bước, giọng nói khàn khàn dị thường: “Em buông ra đi, làm vậy sẽ gây ảnh hưởng không tốt.”

Tô Yến Đình cây ngay không sợ chết đứng: “Bây giờ không có người, lẽ nào hẹn hò không nên thân mật một chút sao?”

Người làm mình làm mẩy như cô sợ ảnh hưởng cái gì chứ.

Tô Yến Đình ôm lấy cánh tay của anh, cảm thấy khá thoải mái.

Cô không hề có sự e thẹn mà một người phụ nữ nên có vào lúc này. Đối với cô mà nói, chỉ là nắm tay mà thôi, cũng không phải chuyện gì to tát.

Tay của Giang Nhung rất ấm áp, sờ vào có cảm giác rất yên lòng, với cả tay của anh cũng rất dài, nhìn bằng mắt cũng thấy tay dài qua đũng quần.

Tô Yến Đình đột nhiên có cảm giác vui vẻ của việc “sử dụng mỹ nam”.