Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Niên 70: Xuyên Sách Vớ Được Ông Xã Pháo Hôi Toàn Năng

Chương 7: Sửa Soạn Vật Tư

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không ít chủng loại, cứ thế này thì cô không cần mua đồ ăn, như vậy có thể tiết kiệm được không ít tiền.

Vả lại rau củ trong không gian này cực kỳ ngon, ăn vào khiến cơ thể cảm thấy rất thoải mái, nên cô khá hài lòng.

Cho nên cô cũng tích trữ chút hạt giống rau củ.

Ngoài ra còn ít rau củ đã chín mà chưa ăn hết thì cũng hái nhặt gom lại một chỗ.

Trong không gian này có thể giữ đồ tươi, để bao lâu cũng không bị sao, cho nên cô không lo lắng gì cả.

Bên cạnh đất trồng này còn có ba cây ăn quả, phân biệt là hai cây táo và một cây lê.

Mặc dù mới trồng được một năm, cây không lớn lắm, nhưng đã kết quả.

Bởi vì lúc mua cô cố chọn cây sắp có quả mà.

Còn tại sao cô chỉ mua hai giống cây này, đó không phải là vì cô không muốn mua loại khác, mà thực sự là do không tiện.

Lúc đó cô đang thuê chung nhà với người khác, mua hàng trên mạng thực sự khá bất tiện.

Ba cây này vốn là cuối tuần cô đi chợ hoa cỏ một chuyến, bất ngờ phát hiện người ta có bán, bèn lén mua, mất nhiều công sức mới tìm được chỗ không có camera theo dõi để chuyển vào trong không gian trồng xuống, chính là dạng lo lắng đề phòng như thế đấy.



Còn một nguyên nhân khác chính là cô không có tiền, hàng tháng đều phải trả khoản vay đi học thời sinh viên, vừa ra trường lương thì thấp, còn phải trả tiền nhà tiền ăn uống các kiểu, gần như không tích cóp được đồng nào.

Cô vốn định chờ tới kỳ nghỉ về quê xem thế nào, không ngờ còn chưa kịp đi thì đã xuyên không, chỉ có thể chờ sau này rồi tính.

Mà hiện tại ba cây ăn trái này đang năm đầu kết quả, có lẽ là do được cô tưới nước linh tuyền nên khá nhiều trái, đều được cô hái xuống cất cẩn thận, hiện tại chưa ăn hết, đều gom thành đống ở cạnh lương thực.

Điều cô nuối tiếc duy nhất chính là không thể cho vật sống vào trong không gian, không thì cô đã mua mấy con gà vịt bỏ vào, sau này không lo thiếu thịt với trứng nữa.

Nghĩ hơi xa rồi, đúng thật là, có những thứ này đã không sai rồi, nên biết thế nào là đủ!

Cho nên hiện giờ, ngoài mấy thứ này thì không còn gì khác trong không gian nữa.

Lục Hạ thở dài một hơi, may còn để lại cho cô vài thứ.

Mà ngoài những thứ này, trong không gian còn một căn nhà nhỏ.

Căn nhà này không lớn, nói là nhà cũng không đúng, vì còn chẳng cao bằng cô nữa, thoạt trông giống một hình khối lập phương dài rộng cao đều mét rưỡi, có điều tác dụng của nó lại khá thần kỳ.

Đây là thứ Lục Hạ phát hiện được từ trước.
« Chương TrướcChương Tiếp »