Chương 29

Tất cả các đội trưởng đội sản xuất của xã Chính Hồng đều bị bí thư chi bộ gọi đến công xã ở trong huyện, khi Hoắc Sênh lên đến công xã, cán sự trong công xã nói cho Hoắc Sênh biết rằng, bí thư chi bộ đang họp cùng với các đội trưởng, cho nên không ra gặp cô được.

“Đồng chí nữ, cuộc họp này không biết khi nào thì mới xong, cô quay trở về trước đi, ngày mai rồi lại đến.” Cán sự nói xong liền bắt chéo chân lên đọc báo.

“Tôi chờ bí thư chi bộ họp xong.” Hoắc Sênh ngồi xuống ghế gỗ ở bên ngoài văn phòng, ngày mai ai biết được sẽ có chuyện gì xảy ra chứ, hôm nay cho dù có như thế nào đi chăng nữa cũng phải đợi đến khi bí thư chi bộ họp xong.

Hoắc Sênh ở bên ngoài mà chờ đợi, còn mười mấy đội trưởng đội sản xuất tụ tập lại với nhau bên trong căn phòng nhỏ hẹp, đều là những đại lão gia ba bốn chục tuổi thô kệch, thật là một mảng đầy khí phách.

Tôn Kính Văn tay chân run sợ ngồi ở bên cạnh, bình thường nếu như là lúc này, ông ta đã sớm lôi kéo đội trưởng đội sản xuất khác lải nhải nói chuyện rồi, thế nhưng hiện tại hai mắt của ông ta lại sưng đỏ lên như hạch đào, trên mặt cũng là một khối bầm xanh tím, nào còn có dáng vẻ của đại đội trưởng nữa, mọi người đều hỏi ông đây là làm sao mà thành ra như vậy, ông ta nói là do đi đường vào ban đêm không cẩn thận sa chân vào kênh rạch mà đập vào.

Người sáng suốt vừa nhìn liền không tin, đây giống như là bị đánh, không hề giống như là bị ngã, nhưng mà bọn họ cũng không có đi xen vào việc của người khác làm gì.

“Thanh niên trí thức của xã chúng ta không ít, các đội sản xuất mấy người đều nói về tình huống trên đội đi.” Bí thư chi bộ ngồi ở phía trên cùng, cầm chén trà lớn nhìn lướt qua các đội trưởng đội sản xuất ở bên cạnh.

Vừa nói đến đội thanh niên trí thức, không có ai hiểu rõ hơn so với đội trưởng đội sản xuất, hàng năm các thanh niên trí thức trên đội đều khiến cho bọn họ đủ đau đầu, không làm được việc gì, luôn muốn nhàn hạ, thường xuyên kéo theo chỉ tiêu của xã.



Thấy bí thư chi bộ mở miệng nói vậy, đội trưởng đội sản xuất đều lên tiếng oán giận, bí thư chi bộ lẳng lặng nghe, sau khi nghe xong, ông đem chén trà lớn ở trong tay mình đặt lên trên bàn: “Ừ, điều mọi người nói tôi đều biết, thanh niên trí thức ở nội thành, suy cho cùng thì không giống với người chân đất quê mùa như chúng ta, như vậy đi, hôm nay tôi gọi mọi người đến đây là có một ý tưởng, để cho thanh niên trí thức trong đội của mọi người đến đội sản xuất khác, trao đổi qua lại với nhau, mọi người xem, như thế nào?”

Trong phòng nhất thời đều im lặng, lời này của bí thư chi bộ chính là có ý tứ muốn trao đổi thanh niên trí thức của từng đội sản xuất sao?

Hầu như tất cả các đội trưởng đội sản xuất đều không đồng ý, thanh niên trí thức vốn dĩ là đã khó quản lý rồi, việc lớn lẫn việc nhỏ còn nhiều, đem thanh niên trí thức mà bọn họ đã quản lý thành thục đổi ra bên ngoài, lại đem thanh niên trí thức mới vào trong đội, cái này còn không phải là muốn một lần nữa tốn công sức quản lý một phen hay sao?

Bí thư chi bộ cũng dự liệu được phản ứng của mọi người, ông ta tiếp tục nói: “Không cần đổi hết toàn bộ thanh niên trí thức, mỗi đội các người chọn ra hai đến ba thanh niên trí thức trên đội để trao đổi là được rồi, tất cả mọi người đều là đội trưởng đội sản xuất, cán sự thì không thể nhàn rỗi phiền toái, chút năng lực xử lý sự việc này cũng không có thì làm sao cống hiến được cho xã của chúng ta chứ!”

Tất cả các đội trưởng đội sản xuất cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, không ai nói lời nào, bình thường sự việc trên đội không có ít, làm ra việc trao đổi thanh niên trí thức lẫn nhau thật sự là tìm đến phiền toái mà, nhưng mà bọn họ suy cho cùng sẽ không có ở trước mặt bí thư chi bộ mà nói ra lời này.

“Về phần đội nào trao đổi với đội nào, mọi người có ý kiến gì hay không? Nếu không có ý kiến gì, vậy thì tôi sẽ sắp xếp sau đó cho mọi người.”

Triệu Vệ Đông ngồi ở một góc, từ lúc tiến vào đến bây giờ một câu cũng không nói, liền yên lặng mà ngồi, lúc này anh giơ tay lên: “Bí thư, cái này thì có cái gì để mà sắp xếp chứ, rút thăm một cái, dựa vào may mắn, của đội nào thì là đội đó.” Chuyện Tôn Kính Văn giở trò lưu manh, ngoại trừ anh ra thì Từ Lực Tranh cũng biết, Từ Lực Tranh là người trong đội của anh, việc trao đổi thanh niên trí thức của đội sản xuất gì đó, anh không cần nghĩ cũng biết được tâm tư của bí thư chi bộ, muốn đưa người vào trên đội của anh.