Đầu tháng tư thời tiết vẫn rất dễ chịu, không quá nóng cũng không quá lạnh, hai ngày trước vừa có một trận mưa làm cho nhiệt độ cũng giảm xuống không ít, lúc này cũng là thời điểm tốt để gieo trồng vụ hè thu.
Từ sáng sớm người dân thôn Nam Khê đã bắt đầu kết đội đi làm việc, người thì cuốc đất, người thì nhổ cỏ. Người chấm công điểm đứng ngáp bên bờ ruộng nhìn thôn dân lao động, thỉnh thoảng lại ở trên vở ghi chép một chút.
Lâm Lâm từ trong âm thanh của tiếng chim hót chậm rãi mở mắt, lúc này cô chỉ cảm thấy cả đầu choáng váng, trong bụng còn có cảm giác đói khát khó có thế bỏ qua. Quan trọng hơn là, bỗng dưng có một đoạn ký ức không thuộc về mình đang dũng mãnh tràn vào trong đầu cô. Là nhân sinh của một người khác, giống như một bộ phim điện ảnh được chiếu lại rất rõ ràng.
Lâm Lâm nằm trên giường tiêu phí mấy tiếng đồng hồ mới tiếp nhận hết phần ký ức đó, lúc này đã đói đến hoa cả mắt. Chậm chạp xuống giường, dựa vào trí nhớ đi tới phòng bếp, ở trong đó tìm được tủ bát chứa lương thực. Sau khi ăn xong hai củ khoai lang, cảm giác đói khát đã giảm bớt rất nhiều, hiện tại Lâm Lâm mới có tinh lực để phân tích phần ký ức vừa được tiếp nhận.
Lâm Lâm phát hiện cô không những xuyên qua, mà còn là xuyên qua một quyển tiểu thuyết niên đại văn mình đã từng đọc. Tiểu thuyết nói về nữ chính trọng sinh gả cho nam chính là quân nhân, hai người cùng nhau trải qua cuộc sống một đời hạnh phúc.
Ở kiếp trước, nữ chính đem lòng yêu một nam thanh niên trí thức về thôn Nam Khê rèn luyện tên là Tần Trạch Dương, nhưng Tần Trạch Dương lại không thích nữ chính, một lòng chỉ nghĩ về chuyện hồi thành. Vô luận nữ chính có bày tỏ như thế nào, nam phụ đều coi như không thấy. Vì muốn nam phụ đáp lại mà nữ chính liều mình nhảy xuống sông, nam phụ cứu nữ chính lên nhưng không chấp nhận chuyện hôn sự bị ép buộc.
Nữ chính và nam phụ giằng co cho tới hai năm sau khi kỳ thi đại học được khôi phục, nam phụ thi đỗ đại học Bắc Kinh trở về thành phố. Nữ chính thấy vậy cũng chết tâm, sau đó đến một thành phố khác sinh sống hơn mười năm thì bỗng một ngày ngủ say tỉnh dậy phát hiện mình trở về năm mười tám tuổi. Sau khi nữ chính trọng sinh liền từ bỏ nam phụ, trong một lần nam chính đến thôn Nam Khê thăm người thân vô tình gặp và trúng tiếng sét ái tình với nữ chính. Nữ chính cũng lựa chọn ở bên nam chính, từ đó hai người ở trong mắt người khác trở thành cặp đôi trai tài gái sắc. Về phía nam phụ, sau khi về thành phố thì chuyên tâm học tập, trở thành nhà khoa học trẻ tuổi và đến hết truyện cũng không có kết hôn.
Còn nguyên thân của cơ thể này trong truyện chỉ là một nhân vật pháo hôi cũng đem lòng thích nam phụ. Đến khi nam phụ thi đỗ đại học thì trở về thành phố, nguyên chủ trình độ mới tốt nghiệp sơ trung, cả đời đều không có ra khỏi thôn Nam Khê. Sau này được trưởng bối an bài gả thấp cho một nam nhân mình không yêu ở thôn khác, cuối cùng vì buồn bực đến sinh bệnh mà chết.
Lâm Lâm có chút không thể tưởng tượng được, không nghĩ tới loại chuyện xuyên qua này lại rơi xuống chính bản thân mình.
Đời trước vận khí của Lâm Lâm cũng không quá tốt, thời điểm cô học tiểu học thì cha mẹ ly hôn, sau đó cha mẹ đều có gia đình riêng cũng không còn quan tâm đến cô. Vào cấp ba, cô tự mình chuyển ra sống một mình, lên đại học thì bị một trận bệnh nặng nên phải bảo lưu kết quả một năm, đến khi tốt nghiệp muốn tham gia thi nghiên cứu sinh thì năm đó quốc gia lại thay đổi yêu cầu hồ sơ xét tuyển nên cô không đủ điều kiện vì không kịp thi chứng chỉ ngoại ngữ. Tới khi ra trường, cô xin được việc làm ở một công ty nước ngoài, những tưởng cuộc sống sắp trôi qua thoải mái lại bất ngờ gặp tai nạn xe cộ trên đường tan tầm về nhà. Đến khi tỉnh lại cô đã tới nơi này rồi.
Cô nhìn xung quanh căn phòng được xây bằng đất, trên bệ là bếp lò kiểu cũ dùng để thổi nấu, bên cạnh còn chất một đống củi lớn. Ra khỏi phòng bếp, chính giữa ngôi nhà là phòng khách chỉ có một chiếc bàn và mấy cái ghế, trên mặt bàn đặt một cái ấm nước và một chiếc cốc tráng men, trên mặt cốc có ghi dòng chữ “Vì nhân dân phục vụ”. Hai bên phòng khách, mỗi bên có hai gian phòng ở, phòng của cô nằm đối diện phòng cha mẹ nguyên chủ, hai phòng còn lại thuộc về anh cả và anh hai nguyên chủ, cả hai người đều đã có gia đình riêng.
Lâm Lâm nằm trên chiếc giường thủ công thô ráp, ánh mắt tan rã tự hỏi tương lai của mình nên làm sao bây giờ. Đời trước cuộc sống của cô trôi qua rất mệt mỏi, vì chỉ có một mình nên luôn phải quay cuồng với việc học và công việc để cuộc sống sau này có thể dễ chịu hơn. Không biết vì lý do gì mà cô lại xuyên thành nguyên chủ cùng tên với mình trong truyện, nhưng đời này cô quyết định sẽ không tất bật như đời trước nữa, cô chỉ muốn có cuộc sống bình yên, an ổn qua ngày.
Theo như cốt truyệt thì lúc này nữ chính còn chưa có trọng sinh, vẫn đang yêu thích nam phụ anh tuấn tiêu sái, nam chính còn đang ở quân doanh, chưa có đến thôn Nam Khê thăm người thân.
Hiện giờ trong đầu Lâm Lâm chỉ có một ý niệm: tránh xa các nhân vật trong truyện, đặc biệt là nam nữ chính, càng xa càng tốt.