Chương 42

"Cô bớt nói thì chết à? Nếu còn nói lung tung nữa thì cô về mẹ đẻ đi.”

"Anh……"

Diệp Mạn Tinh cũng cạn lời.

Cô vốn muốn hỏi mẹ chồng, gần đây cô cảm thấy có chút khác thường.

Cô còn kịp chưa hỏi, đã khiến cho chú hai và thím hai vì cô mà cãi vã.

Nếu cô chưa từng uống thuốc tránh thai, cô sẽ nghĩ rằng bản thân đã mang thai. Nhưng cô đã từng uống “thuốc tránh thai” rồi.

Sau khi Diệp Mạn Tinh dọn dẹp xong, cô nhanh chóng định thần và nói: "Mẹ, con không sao, lúc nãy uống nhiều nước quá nên mới đi vệ sinh lâu một chút thôi ạ.”

Một tháng sau, vào mùa xuân tháng ba, không khí xuân tràn ngập khắp mọi nơi, đâu đâu cũng thấy sắc xuân dạt dào.

Qua hơn một tháng thu gom, cuối cùng Diệp Mạn Tinh cũng làm được một chút trà hoa, cô dùng chỗ trà đó để biếu cho ông Diệp.

Trên đường đi biếu quà, cô tình cờ gặp một cụ ông tóc bạc, ông ấy hỏi cô có bán số trà đó không.

Hoa Đào Tinh có thể cảm nhận được ý tốt và xấu của mỗi người, cô thấy đối phương cũng không có ý xấu, cho nên sau khi trực tiếp từ chối cô cũng không để tâm đến chuyện này nữa.

Nhưng có một vấn đề là sau khi biếu trà cho ông Diệp, số trà hoa còn lại không đủ dùng.

Trong nhà không trồng các loại hoa trà, cho nên chỉ còn cách ra ngoài thu thập từng chút một. Cho nên cô đã từ chối đề nghị giúp đỡ của mẹ chồng, dẫn chú út và cháu gái theo cùng.

Trên đường đến nhà ông Diệp, dọc theo đường núi, bọn họ có thể tiện tay nhặt thêm chút củi, hái thêm chút hoa.

Ba phía xung quanh thôn Tống Gia đều bị núi bao bọc, có chú út Tống Văn Lâm đi cùng, nên cô có thể thu thập thêm rất nhiều loại hoa về làm trà, mặc dù thu hái thì nhanh hơn đó nhưng khi sao chè thì không thể nhờ chú út được.

Công việc hôm nay của Triệu Giai Giai là hái cỏ về cho lợn, một công việc vô cùng nhẹ nhàng, trước đây cô ấy làm sau có thể được làm những công việc nhẹ nhàng như vậy. Đây là vì để cô ấy đi cùng với Diệp Mạn Tinh, nên chú hai nhà họ Tống mới sắp xếp cho cô ấy làm loại công việc này.

Vào mùa xuân, mưa nhiều, cỏ dại mọc rất nhiều, Triệu Giai Giai chỉ một lúc đã cắt được mấy bó to.

Ngược lại, Diệp Mạn Tinh muốn hái thêm nhiều hoa làm trà thì lại không dễ dàng như vậy. Tuy nhiên, may mắn là gần đó vẫn có một chút hoa.

Nhưng hoa lê mọc ở trên cao, cô phải tốn rất nhiều công sức mới trèo được lên được, nhưng lại... nôn