Khương Hà liếc nhìn cốc nước trong tay anh, và anh đang kêu cô rót nó.
Cô không di chuyển.
Cố Tây Lăng lại thúc giục, "Khương Hà, tôi muốn em rót cho tôi ly nước."
Khương Hà liếc xéo anh, "Nước đang ở ngay trong tay anh."
"Khương Hà... em là vợ anh, rót cho anh ly nước, không phải là binh thường sao? Tại sao anh lại phải tự rót?"
Anh cũng phải đi rửa bát đĩa.
Anh cảm thấy... Có lẽ anh đã có một ngày khó khăn.
Khương Hà quay đầu nhìn Cố Tây Lăng, trong mắt cô ngập đầy nước mắt, "Cố Tây Lăng, nước ở trên tay của anh, tôi còn phải nhóm lửa làm cơm, anh muốn tôi rót nước cho anh làm gì?"
Cố Tây Lăng sửng sốt, đột nhiên đứng dậy, đi đến trước mặt cô, "Tôi... tới nấu cơm, em đi nghỉ ngơi đi."
Khương Hà thực sự tận dụng cơ hội này để ngồi trên chiếc ghế tre nghỉ ngơi và để anh nấu cơm.
Hiển nhiên Cố Tây Lăng có năng lực sinh hoạt tự lập, chỉ là mùi vị đồ ăn có chút không ngon.
Nhưng bây giờ không phải lúc để đào tạo anh ta.
Dù sao những đồ ăn này vốn ăn không ngon, dùng phương pháp của anh lại càng ăn không ngon.
Cô không muốn ngược đãi bản thân nên chậm rãi đi tới sau lưng anh, "Đến nhà thím Vương xem có con gà con nào không, mang về hai con, chắc có thể ăn."
"Không sao đâu, tôi làm được."
Cố Tây Lăng thầm nghĩ, Khương Hà ở nhà không bước ra khỏi cửa, cũng không ra khỏi nhà, đại khái là do thực sự rất yếu.
Anh không thể để cô phải chịu đựng quá nhiều.
Khương Hà nhìn cải thảo mà anh đã cắt, không nhịn được nói, "Được rồi, tôi sẽ làm nấu cơm, anh đi lấy con gà và đặt nó vào chuồng gà anh đã làm đi."
Thấy cô kiên quyết nhưu vậy, Cố Tây Lăng đưa cho cô con dao làm bếp.
Sau khi anh rời đi.
Khương Hà vào không gian của cô để lấy nguyên liệu, và thấy một túi quà lớn ở trong góc.
Cô khẽ giật giật khóe miệng.
Hệ thống.
Nó là một gói quà lớn, nó có thể khiến bạn phải ngạc nhiên đấy!
Mở hộp.
Mắt cô sáng lên khi nhìn thấy thứ gì đó bên trong!
Hóa ra là một con cá màu vàng (vàng)!
Khương Hà cân thử trọng lượng của nó, khoảng một con mèo.
Tay cô là cân điện tử di động, nếu cô nói một cân thì chắc chắn là một cân!
Khương Hà không mang chiếc bánh lớn màu vàng ra mà mang ra một số nguyên liệu.
Sau đó Cố Tây Lăng đã trở lại với những chú gà con.
Bữa ăn cũng gần như đã sẵn sàng.
Vì thôn đang phải đối mặt với vấn đề thiếu lương thực nên Khương Hà đã không mang ra quá nhiều nguyên liệu hảo hạng mà làm bánh ngô, canh nấm tươi và đơn giản là xào cải thảo chua và cay.