Chương 39

Hoa Tú Ni nhỏ giọng lẩm bẩm: "Đúng là biết giả vờ lấy lòng thường của người khác."

Cố Hoài nghe thấy, nhưng điều anh ta quan tâm hơn đó là Thẩm Diểu Diểu.

Dung Dung thương Thẩm Diểu Diểu là thế, nhưng Thẩm Diểu Diểu lại giúp người ngoài ức hϊếp Dung Dung, đúng là lòng lang dạ sói.

Anh ta nhìn Thẩm Diểu Diểu bằng ánh mắt chán ghét, đúng là nhìn thêm một cái là buồn nôn.

"Còn nhìn tôi nữa là tôi đấm bầm hai mắt anh đấy." Thẩm Diểu Diểu giơ nắm đấm, làm động tác đấm vào mắt anh ta.

Cố Hoài cau mày: "Một đứa con gái như cô sao lại bạo lực thế chứ, quả thực không sánh được với Dung Dung, không biết Sở Minh Xuyên thích gì ở cô nữa?"

"Cần anh lo à!" Thẩm Diểu Diểu cười khinh.

Cô ghét nhất là người tự cho mình là đúng, ra vẻ trịch thượng.

"Sở Minh Xuyên là ai?" Tɧẩʍ ɖυng Dung mặt đầy khó hiểu

Lẽ nào đứa em gái điên khùng này tìm được đối tượng rồi?

Nghĩ kỹ lại, cô ta cảm thấy không có khả năng này, người đàn ông nào có thể thích Thẩm Diểu Diểu chứ.

Thẩm Diểu Diểu: "Là ai thì liên quan gì đến chị?"

Tɧẩʍ ɖυng Dung tủi thân: "Chị chỉ quan tâm đến em thôi, lo lắng em gặp phải người xấu, sao em có thể hiểu lầm chị như vậy."

Cô ta nhìn Thẩm Diểu Diểu với vẻ mặt thật lòng nhưng bị phụ lòng.

Thẩm Diểu Diểu tởm đến buồn nôn, nói: "Thay vì quan tâm đến tôi, chi bằng quan tâm đến chồng chưa cưới của chị đi, tôi thấy anh ta đi xem phim cùng một cô gái đấy."

Tɧẩʍ ɖυng Dung thoắt cái tái mặt, khó tin nhìn Cố Hoài.

Cố Hoài trừng mắt nhìn Thẩm Diểu Diểu, sau đó vội giải thích: "Đó là con gái của bạn thân mẹ anh, anh luôn xem cô ấy là em gái, người anh thích chỉ có một mình em."

Tɧẩʍ ɖυng Dung rơm rớm nước mắt, giọng nói cũng run lên: "Anh không lừa em chứ?"

Cố Hoài vội lắc đầu: "Sao anh lại lừa em chứ, người anh muốn lấy chỉ có một mình em."

Mọi người nhìn thấy mới lạ, thanh niên yêu nhau đúng là thú vị.

Thích hay không thích gì cũng nói thẳng, không xấu hổ gì.

Tần Mỹ Lan cũng thấp thỏm, bà ta không tin thật sự như những gì Cố Hoài nói.

Vẫn phải quyết định chuyện kết hôn càng sớm càng tốn, nếu không thành công thì dứt khoát để gạo nấu thành cơm.

Mẹ Cố Hoài cũng không thể để con trai ngồi tù được đúng không!

Cố Hoài an ủi người mình thích xong thì trừng Thẩm Diểu Diểu: "Cô đúng là ác độc, không ngờ lại chia rẽ quan hệ giữa tôi với Dung Dung."

"Ha tôi thèm vào!"

Thẩm Diểu Diểu hừ khẩy: "Rõ ràng tôi nói sự thật, anh dám nói mẹ anh không bảo anh với cô em gái kia hẹn hò không?"

Cố Hoài: "Dù mẹ tôi nói thì thế nào, mẹ tôi cũng đâu đại diện cho tôi."

Ánh mắt Thẩm Diểu Diểu thoáng vẻ tức giận, cô ta siết chặt nắm đấm.

Cô ta luôn biết mẹ chồng không thích cô ta, vì vậy cô ta khúm núm.

Cô ta còn hứa hẹn rất nhiều chuyện mới khiến mẹ chồng miễn cưỡng đồng ý chuyện giữa cô ta với Cố Hoài.

Nhưng ngày hai gia đình bàn bạc chuyện kết hôn, mẹ cô ta và Thẩm Diểu Diểu ầm ĩ, nói muốn gϊếŧ người, chuyện kết hôn bị bỏ mặc, nhà họ Cố cũng mãi không nhắc đến nữa. Mẹ cô ta còn đến nhà họ Cố một chuyến, nhưng bị phớt lờ.

Bây giờ lại lén lút giới thiệu cô gái khác cho Cố Hoài, xem cô ta như không tồn tại sao?

Cố Hoài hoàn toàn không biết suy nghĩ của vợ chưa cưới, chỉ biết là Tɧẩʍ ɖυng Dung tin anh ta.

Anh ta nói với Tɧẩʍ ɖυng Dung: "Em gái thế này không đáng để em thật lòng với cô ta."

Tɧẩʍ ɖυng Dung nhìn Thẩm Diểu Diểu bằng ánh mắt thất vọng, cô ta khẽ thở dài, nói: "Là chị trao nhầm, sau này em tự mà lo lấy."

Thẩm Diểu Diểu bây giờ người đầy gai góc, không dễ lợi dụng nữa, vẫn nên vạch rõ thì hơn!

Tɧẩʍ ɖυng Dung thầm thở phòng, mặt tỏ vẻ tổn thương.

Thẩm Diểu Diểu trợn trắng mắt: "Ai thèm!

Cố Hoài trừng cô, nhìn xung quanh, ngoài mẹ vợ ra, không một ai đối xử thật lòng với Dung Dung cả.