- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Không
- Thập Niên 70: Tôi Mang Thai Ba Bảo Bối
- Chương 16: Ăn tết
Thập Niên 70: Tôi Mang Thai Ba Bảo Bối
Chương 16: Ăn tết
Cứ như vậy, năm mới đã đến, cha Tiêu đã bận rộn ra ngoài từ sáng sớm, bởi vì hôm nay là ngày chia tiền và chia thịt, tất cả già trẻ trong thôn đều rất vui vẻ, bất kể mùa đông ở bên ngoài có lạnh như thế nào, mọi người tập trung ngoài hội trường chờ xem mổ thịt lợn…
Mọi người trong gia đình Tiêu nếu không có việc gì thì ra đấy xem, mẹ Tiêu nhìn Lưu Li đang háo hức thử và mỉm cười.
“Mẹ sẽ trông chừng bọn trẻ, các con đi xem đi, Tiêu Chiến mau dẫn vợ con đi xem cuộc vui đi" Mẹ Tiêu nói.
"Được rồi, bà xã, chúng ta cùng đi xem một chút đi, thời điểm này trong năm rất náo nhiệt, cả năm ở nhà trông bọn trẻ cũng đủ mệt rồi, mau thưởng thức thôi." Anh nói với vợ.
"Được rồi, để em đi thay quần áo, xong rồi chúng ta cùng đi." Lưu Li nói xong quay người vào phòng chuẩn bị.
Một lúc sau, Lưu Li đi ra, hai người chậm rãi đi tới hội trường cười nói vui vẻ, hội trường nằm ở giữa thôn, hai người đi bộ năm phút đồng hồ mới tới nơi.
Nhìn mọi người cười nói ở hội trường, cô thấy cũng vui lây, xóm làng hôm nay hòa thuận hơn, người thường cọc cằn khó chịu nay cũng đã kiềm chế lại, trên miệng nở nụ cười, đến cả trẻ con cũng reo hò vui vẻ: "Ăn thịt, ăn thịt."
Trưởng thôn nói: "Chuẩn bị chia thịt, mau xếp hàng." Mọi người lại càng phấn khởi, ai cũng đến xếp hàng từ sớm, chỉ để lấy thịt sớm hơn, tất cả đều rất vui…
Trước đây ở thời hiện đại, Lưu Li đón năm mới một mình, năm mới chỉ có một ngày, nhìn thấy nhà khác quây quần cùng nhau ăn mừng năm mới, cô rất ghen tị và cô đơn.
Bây giờ cô đã có gia đình riêng của mình, có thể cùng nhau đón Tết, cô sẽ được bên cạnh họ trong tương lai, và cô sẽ không còn cô đơn nữa …
Anh hai Tiêu là người đến lấy thịt lợn được chia, nhà họ Tiêu là có nhiều điểm lao động nhất, nên được chia 15 cân thịt, anh hai Tiêu xin 5 cân thịt mỡ, số còn lại xin thịt nạc, xương, lòng lợn, tiết, Liu Li nói rằng muốn làm đầu lợn kho tộ nên mọi người nhất trí xin đầu lợn, bây giờ thịt mỡ là thịt hạng nhất, và xương to, nội tạng, đầu heo đều không ngon, đây là một món hời, đổi lại rất tiện lợi, nhìn miếng thịt heo được chia ra, vợ chồng Tiêu Chiến cùng nhau về nhà…
Mọi người thấy nhà họ Tiêu được nhiều thịt như vậy thì sinh lòng đố kị, nhưng ghen tị với nhà họ Tiêu có nhiều việc làm như vậy cũng đúng, hiện nay gia đình đông con trai và nhiều lao động rất phổ biến, lao động nhiều đồng nghĩa với việc được nhiều điểm, nhiều điểm làm việc có nghĩa là nhiều thức ăn hơn, nhiều thức ăn hơn có nghĩa là có thể ăn quanh năm…
Giống như nhà chú Tiêu Ngũ trong thôn có bảy người con trai, đứa nào cũng cao lớn khỏe khoắn, hiện tại ngay cả đứa con út 16 tuổi cũng có điểm làm việc, cho nên hôm nay nhà chú Tiêu Ngũ có nhiều thịt nhất, được hơn 30 cân thịt…
Hai vợ chồng sớm đã lên thành phố mua ít bánh kẹo ăn Tết, Lưu Li còn mua vải cho mọi người trong nhà may quần áo, đúng vậy, hôm nay người lớn trẻ nhỏ đều mặc quần áo mới.
Vốn dĩ trong nhà vé vải trong nhà không đủ để mua nhiều vải như vậy, nhưng Lưu Li có một vé vàng, vé vàng đã hết hiệu lực, chỉ được nhớ đến khi Lưu Li cần đến nó, Lưu Li xem giá vải và thấy nó có giá 10 hào một thước, cô nghĩ rằng nó tốt và không đắt nên đã chọn ra hai màu là đen và xanh lam mua mỗi màu 50 thước, rồi cô mang cho nhà họ Lưu 20 thước, còn bảo mẹ phân cho mọi người, mỗi người một ít, các chị dâu nhìn Lưu Li hào phóng như vậy, lại càng thêm hào cảm với cô em dâu này.
Sáng sớm thức dậy nhìn thấy tuyết rơi đầy bên ngoài, Tiêu Chiến và các anh trai của mình bắt đầu quét tuyết và dán câu đối Tết, các câu đối đều do cha Lưu viết, thư pháp của cha Lưu thuộc loại giỏi nhất trong thôn, cho nên mọi người sẽ cầm giấy đỏ đến nhà họ Lưu nhờ cha Lưu viết giúp, cha Lưu sẵn lòng giúp đỡ khi có thời gian, và nhiều người cũng sẽ trả công cho ông ấy, nhưng cha Lưu sẽ không nhận thứ gì cả dù là một món ăn, một quả trứng hay những món quà khác, vì điều đó không dễ dàng đối với mỗi gia đình, nên vậy cha Lưu thường sẽ không yêu cầu phải có tiền mới được viết, mặc dù nó là tiền, nhưng tết mỗi năm chỉ có một lần, không đáng là bao nhiêu cả...
Sáng sớm hôm nay anh cả Lưu đã gửi câu đối xuân, còn mang theo một đĩa thịt viên chiên…
“Ồ Lưu Dũng đấy à, sao cậu lại mang thịt viên đến chứ?” Mẹ Tiêu nói xong lại gắp một bát thịt kho đưa anh ấy, anh cả Lưu và mẹ Tiêu xô đẩy hồi lâu, cuối cùng mẹ Tiêu thắng, anh Lưu chán nản ôm bát thịt kho về nhà…
Bữa tối giao thừa năm nay được mọi người nhất trí bình chọn Lưu Li sẽ làm đầu bếp, dưới sự giúp đỡ của mấy chị dâu, Lưu Li trực tiếp nấu 10 món ăn và một món canh, món canh cá được hầm từ sáng sớm, và con cá đó là do Tiêu Chiến bắt được. Anh đã ra sông để bắt nó vào ngày hôm trước. Đây cũng là một phong tục tập quán. Trước năm mới mọi người trong làng sẽ cùng nhau đào băng để bắt cá. Lưu Li nhìn con cá chép lớn còn có cả cá trắm bạc, trực tiếp làm món cá kho tộ, cá luộc, gà hầm nấm, thịt kho tàu, đầu heo hầm, thịt heo lát, dồi huyết, lạp xưởng đắng, dưa cải chua nhà làm, còn có một món nguội trộn bắp cải, một đĩa lạc rang nhà trồng, thạch da làm tối qua, còn làm kẹo khoai lang cho lũ trẻ, mùi thức ăn tỏa ra khiến mọi người đều thèm chứ đừng nói là một vài những đứa trẻ, chỉ là một ít người lớn vừa ngửi thấy mùi thơm của rau củ liền nuốt nước miếng, liếc nhìn hướng nhà bếp một cái, còn có một số trẻ con khi ngửi thấy mùi này liền không muốn ra ngoài chơi, bởi vì chúng sợ bị ăn mất...
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Không
- Thập Niên 70: Tôi Mang Thai Ba Bảo Bối
- Chương 16: Ăn tết