Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Niên 70: Tôi Dựa Vào Không Gian Vô Địch

Chương 26

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lâm Cúc tiến đến bên cạnh Miêu Kiều Kiều, ngạc nhiên tinh tế đánh giá một lúc, sau đó kinh hô: “Trời, Miêu Kiều Kiều, da của cô sao mềm thế! Tôi trước kia còn không phát hiện!”

Làn da nhẵn nhụi ngay cả tóc cũng nhất thanh nhị sở!

Miêu Kiều Kiều ha hả cười có lệ: “Đúng vậy, mấy hôm tôi rèn luyện, không chỉ có gầy, làn da cũng tốt hơn trước kia.”

Trải qua điều trị của nước linh tuyền, thân thể cô đã khôi phục không ít.

Hơn nữa mỗi ngày làm việc, tối luyện tập, ngắn ngủi nửa tháng, cô gầy đi 20 cân!

Tuy nói cao 160, 140 cân vẫn còn béo, nhưng so với trước khi thì tốt hơn nhiều, ít nhất cô có thể "cá chép đánh đĩnh".

Đối với biến hóa của cô, những người khác vẫn chưa phát hiện.

Cho tới bây giờ, nguyên chủ trừ bỏ thân cận với Cổ Từ, những người khác đều hờ hững.

Về sau cô tách ra, trong khoảng thời gian buổi tối cùng đọc sách, thời gian khác cũng không tiếp xúc nhiều.

Có đôi khi mọi người gặp mặt cũng không đánh giá nhau, tự nhiên cũng không biết thay đổi của cô.

Cũng chủ yếu dáng người bây giờ của cô, tốt hơn trước một chút, nhưng cũng không có gì khác nhiều.

Nguyên bản cô vẫn béo, hiện giờ biến thành cô gái béo có làn da đẹp.

Không nhìn kỹ thì không phát hiện được.

Gầy xuống mười ký, chủ yếu hiện ra ở phần eo và mông trên đùi.

Trên mặt vẫn chưa rõ ràng, cho nên Miêu Kiều Kiều cũng không sợ người khác hoài nghi.

“Nhưng mà... Vẫn cứ thấy không đúng chỗ nào...” Lâm Cúc gãi gãi ót, không lý giải được.

Cô cẩn thận nhớ lại bộ dáng của Miêu Kiều Kiều, nhưng trong đầu lại mơ hồ.

Người này tính tình không tốt, cô cũng không để ý nhiều.

Nhưng sau này vô tình tiếp xúc, cũng không cẩn thận quan sát, thật không ngờ cô ấy lại có làn da đẹp như vậy.

Lâm Cúc tò mò hỏi: “Cô dùng dưỡng da không?”



Miêu Kiều Kiều lắc đầu: “Không, tiền tích góp nhà ta dùng hết, không có tiền mua.”

Một phòng bài trí ai cũng thấy được, cô làm sao còn tiền mua kem dưỡng da.

Lâm Cúc tức giận liếc cô một cái: “Cô cũng tiêu tiền như nước, gần đây tiêu gần hết, vậy về sau phải làm sao?! Tính tình của cô cũng ngang bướng, tôi không khuyên được cô!”

Miêu Kiều Kiều xấu hổ cười cười:... Khuyên không được? Căn bản là không khuyên ...

Sĩ diện của cô ấy không thể vạch trần, liền kéo tay đối phương cười hì hì nói: “Không có việc gì, hôm nay tôi giảm béo được, hiện tại cũng có 7 điểm công mỗi ngày, không chết!”

Lâm Cúc bị động tác của cô làm cho cứng người, sắc mặt mất tự nhiên nói: “Được, khó khăn thì đến tìm tôi.”

Miêu Kiều Kiều khóe miệng cảm tạ, sau đó nghe được lời nói quen thuộc: “Chỉ là tôi không giúp đỡ miễn phí.”

Được rồi, chị Lâm vẫn là chị Lâm, gặp được cơ hội kiếm tiền vẫn minh mẫn.

....

Vừa đến nhà, Miêu Kiều Kiều bật người đóng cửa đi nấu cơm.

Mấy ngày này cô đều rang nửa bát ngô, sau đó hái chút hoa quả rồi ăn.

Vì giảm béo, bình thường cô ăn toàn trứng và rau, rất ít ăn thịt.

Thoáng cái đã hơn nửa tháng, kế hoạch giảm béo cũng rất thuận lợi, cô quyết định buổi trưa hôm nay ở trong không gian nấu tôm chúc mừng!

Theo thường lệ thì để lửa nhỏ nấu ngô, cô liền đi vào không gian.

Thuần thục dùng ỹ nghĩ bắt hai mươi con tôm, Miêu Kiều Kiều ở nhà bếp nấu ăn.

Thời điểm ở hiện tại, lúc học trung học, bản thân cũng ở một phòng nhỏ bên ngoài.

Tay nghề nấu ăn cũng luyện nhiều năm, tuy rằng không tính là kỹ càng, nhưng vẫn rất ngon miệng.

Miêu Kiều Kiều rất nhanh đem tôm xử lý, trực tiếp xào xào, vàng óng ánh rồi mang ra.

Lại cho thêm xíu dầu, điều chỉnh lửa rồi cho tiêu hành gừng tỏi và ớt khô vào nấu chung, sau đó cho tôm, thêm chút gia vị rồi đảo đều.



Ngô cũng đã chín, cô chạy ra lấy vào rồi trở lại không gian.

Mùi hương của tôm ngào ngạt, cô cũng dám lấy ra bên ngoài ăn.

Bằng không hương vị này sẽ làm vài đứa bé thèm.

Bàn cơm ở phòng khách tỏa ra hương tôm, bên cạnh còn đặt mấy miếng dưa hấu.

Hôm nay đồ ăn làm nhiều, Miêu Kiều Kiều uống hai ly nước linh tuyền, rồi vội vàng ăn!

Gắp một con tôm cho vào miệng, Miêu Kiều Kiều hai mắt sáng ngời.

Hương vị này không chỉ thơm mà còn giòn giòn, quả thực rất ngon!

Căn bản tôm chỉ xào qua, nhưng có nước không gian, hương vị rất tuyệt!

“Răng rắc răng rắc!” Miêu Kiều Kiều ăn hết, chưa đến 10 phút đã ăn hết!

Húp chút cháo ngô rồi ăn dưa hấu, Miêu Kiều Kiều không nhịn được xoa bụng, “Phù ~ Thoải mái quá ~”

Bình thường chỉ ăn no một chút, hôm nay là lần đầu tiên no nê thế này.

Đến lúc chờ gầy đi, có nước linh tuyền giúp đỡ, cô cũng không béo lên lại, đến lúc đó muốn ăn bao nhiêu thì cứ ăn.

Tưởng tượng xong, Miêu Kiều Kiều cao hứng không nhịn được.

Đem đồ vật dọn dẹp xong, cô ở trong không gian đi bộ một chút, sau đó trở lại phòng ngủ.

Buổi chiều khi bắt đầu làm việc, Miêu Kiều Kiều cũng nhiệt tình mười phần, nhổ cây cỏ.

Đại thẩm ở bên cạnh nhìn thấy đều ngạc nhiên.

Nha đầu béo gần đây không biết bị cái gì kí©h thí©ɧ, làm việc rất chịu khó, còn hơn các bà.

Nói cô nương chịu khó như vậy, gần nếu lấy về nhà được thì tốt, đáng tiếc thanh niên học thức nghe nói muốn trở về.

Tiểu nha đầu béo này gần đây hình như có chút gầy, mông nhỏ hơn một vòng, cũng không giống trước kia.

Quên đi quên đi, cô nương nông thôn ở đây so với cô nương thành thị vẫn nghe lời hơn.
« Chương TrướcChương Tiếp »