Chương 23

Bọn họ ngậm thuốc lá trong miệng, không nói hai lời mà giúp Lâm Đường Đường, đem đồ bỏ lên xe bò cẩn thận dùng dây thừng cột chặt lại trên xe, bảo đảm vững vàng không ngã xuống mới dừng tay.

Cuối cùng, ba người ghé lại gần nhau, cẩn thận bật lửa đốt điếu thiếu lá tinh xảo kia, đưa lên miệng hút một hơi.

“ Thuốc lá tư vị thật sự quá tuyệt!”

“ Lão Chùy, ông nói xem thuốc mà chúng ta vừa hút lúc nãy, thật sự là cho cẩu hút mà, một chút tư vị cũng không có!”

“ Cái này ít nhiều gì cũng là nhờ có tiểu lâm, bằng không chúng ta cũng không biết bao giờ mới có thể nếm được tư vị này, tâm nhãn của nha đầu này....”

Lúc này người có tâm nhãn, Lâm Đường Đường đàn ngồi ở trên xe bò lén lút mà bỏ giấy vệ sinh mới mua vào trong bọc đồ. Không có biện pháp, lúc trước thật sự không bỏ thêm vào được.

Nếu như lúc trước bỏ giấy vệ sinh vào, thì quạt điện không có cách nào cầm được. Dù sao giấy vệ sinh chỉ cần dùng một cái để ngụy trang mà thôi, đến lúc đó muốn dùng thì mua thêm, chỉ cần làm dáng cho mọi người nhìn là được.

Còn quạt điện thì không được, cần phải để ở bên ngoài cho mọi người nhìn thấy.

Loại đồ vật như quạt điện này đối với lưu gia thôn vẫn còn quá mới lạ, nếu như không nói rõ cho mọi người thì về sau quá mức phiền toái.

Có lẽ khó có một lần đi lên trấn mua đồ, nên thời gian mọi người mua đồ đặc biệt dài. Thấy ba người Lưu thúc thúc thật sự tò mò, Lâm Đường Đường không có cách, liền giải thích trước với bọn họ.

“ Cái này là quạt điện người nhà tôi gửi cho tôi, là hàng nhập khẩu ở trong nước không có. Cho nên trong nhà liền gửi cho tôi một cái, bằng không thì bọn họ khẳng định đã để cho tôi trực tiếp mua ở trên trấn rồi.”

Ba vị Lưu thúc thúc bị một câu hàng nhập khẩu của cô dọa cho khϊếp sợ, cốn bàn tay còn đang sợ loạn ở trên quạt cũng nhanh chóng rụt về.

“ Ai da, thì ra là máy móc nhập khẩu! Đây là dùng làm cái gì! Chúng tôi không có sờ hư nó đi?”

Càng cùng mấy vị đại thúc nói chuyện phiếm, Lâm Đường Đường lại càng cảm thấy bọn họ đon hậu đáng yêu. Cô vỗ vỗ cái quạt điện làm bằng thiết, cười nói.

“ Cái này là máy móc, chỉ cần cắm điện là có thể tự động tạo ra gió, hơn nữa cũng rất rắn chắc, sẽ không dễ dàng như động hư như thế!”

Ba người trừng to đôi mắt, đồng thời về phía Lâm Đường Đường.

“ Tự động tạo ra gió? Không cần quạt tay?”



“ Đúng!”

Hiện tại Lâm Đường Đường thật sự muốn triển lãm cho ba bọn họ xem một phen, nhưng mà nơi này không có ổ điện, không còn cách nào, cô chỉ có thể tiếp tục trả lời vấn đề của bọn họ.

Lưu Kiến Quốc: “ Vậy thứ kia dùng để làm gì? Hình như không thể ấn xuống.”

“ Cái đó dùng để điều tiết sức gió lớn nhỏ, thúc xem, ở đây có cái mũi tên, xoay qua bên trái chính là chỉnh thành gió to, bên phải thì là chỉnh thành gió nhỏ.”

Dù sao cũng không cắm điện được, Lâm Đường Đường liền tự mình làm thử cho bọn họ xem một chút. Lúc này mấy vị đại thúc giống như đã tìm thấy được lạc thú.

Mấy người Lưu thúc tò mò, sôi nổi mà vặn thử trái phải, nghe thấy âm thanh lạch cạch liền cao hứng giống như một đám con nít đang chơi đồ chơi.

Tuy rằng Lâm Đường Đường có thể hiểu được tâm tình bọn họ chưa thấy qua quạt điện, nhưng mà mấy người bọn họ đều đã bốn năm mươi tuổi. Chơi một cái quạt điện còn có thể chơi vui vẻ như vậy, thật sự là đang thả bay chính mình.

Lâm Đường Đường bất đắc dĩ thở dài, móc ra ấm nước mang theo bên người, uống một ngụm nước đá vừa mới được rót vào.

Hôm nay thật sự quá nóng!

Trời càng gần đến giữa trưa, thì lại càng nóng, nóng đến mức thật sự hận không thể vọt vào thao nước đá mới ổn được.

Trong lúc Lâm Đường Đường càng lúc càng mất kiên nhẫn, cuối cùng, những người đi mua đồ vật đã kết nhóm đi về cũng đã xuất hiện trong tầm mắt cô.

Đi đầu chính là mấy thanh niên trí thức, mọi người ít hoặc nhiều đều mua một chút đồ dùng sinh hoạt, nhưng mà không có ai mua đồ ăn.

Lúc này Thẩm Văn Ngạn cũng đã trở lại.

Anh ta liếc mắt một cái liền nhìn thấy được Lâm Đường Đường đang đứng bên cạnh xe bò, còn có một đống đồ đang được chất trên xe bò phía sau cô!

Tháng này trong nhà Lâm Đường Đường gửi đến nhiều đồ như vậy!

Trong lòng Thẩm Văn Ngạn vui vẻ, vội vàng chạy chậm qua.



“ Đường Đường! Tháng này nhà em gửi đến cho em nhiều đồ vậy sao?”

Đồng thời Thẩm Văn Ngạn cũng thấy được chiếc quạt điện mới kia.

“ Đây là máy móc gì? Cái này cũng là do trong nhà em gửi đến sao?”

Bộ dạng vội vàng không chờ được kia của Thẩm Văn Ngạn, giống như đồ của Lâm Đường Đường cũng như đồ của anh ta vậy. Một bước tiến lên liền cờ tới sờ lui chiếc quạt điện kia, thậm chí còn muốn với tay sờ bao đồ của cô.

Đột nhiên Lưu Thiên Chùy bất mãn ho khan một tiếng.

“ Thanh niên trí thức Thẩm, đây là đồ của thanh niên trí thức lâm, sao cậu cứ làm như đó là đồ của mình thế? Sờ quạt điện còn chưa tính, bao đồ của nữ thanh niên trí thức mà cậu cũng muốn mở ra xem sao?”

Lưu Thiên Chùy là người đánh xe bò lâu năm nhất, ngày thường luôn ít nói ít cười, cũng chưa bao giờ cùng mấy người thanh niên trí thức nói chuyện phiếm.

Hôm nay, Lưu Thiên Chùy bỗng nhiên chợt lên tiếng, ánh mắt mọi người lập tức tập trung tới trên người Thẩm Văn Ngạn.

Vẻ mặt Thẩm Văn Ngạn cứng đò, vội vàng rút tay về giải thích.

“ Không phải, tôi không có ý này.”

Thẩm Văn Ngạn nhìn thoáng qua Lâm Đường Đường, thấy cô không có biểu tình bất mãn gì, mới tiếp tục nói.

“ Chỉ là lúc trước tôi đã cùng nói tốt với Lâm Đường Đường, nói tháng này nhà cô ấy gửi cho cô ấy một chiếc đồ hồ, cô ấy đã đáp ứng cho tôi dùng.”

Lưu Thiên Chùy vừa nghe, biểu tình càng thêm khó coi. Nha đầu này quá thật thà rồi!

Đồ vật quý giá như thế làm sao có thế cho người ta dùng chứ! Còn đưa cho một người như thế, vừa nhìn thì liền biết là một tên tiểu bạch kiểm!

“ Vậy thì cậu cũng không nên không nói tiếng nào mà trực tiếp tự tay mình lục lọi bao đồ của người khác chứ?”

Lưu Thiên Chùy chướng mắt Thẩm Văn Ngạn, cho nên khi nói chuyện không hề có chút lưu tình.

Lúc này ánh mắt mọi người càng thêm phức tạp.