Mặt Nhị Nha đến bây giờ vẫn còn đau, nhất là mỗi khi khóc nước mắt của cô ta sẽ chảy qua dấu bàn tay, khi đó thì lại càng đau nhức hơn.
“Chú Ba con đâu? Chú Ba có biết người phụ nữ kia đánh con không?”
Trương Tố Phân ngoài miệng hỏi như vậy thôi, chứ kỳ thật trong lòng cô ta đã đoán chắc là Từ Xuyên không biết chuyện Khương Miêu đánh con gái của mình. Phải biết trước đây, chỉ cần Nhị Nha cùng người phụ nữ kia ầm ĩ đến thế nào, vô luận là lỗi của ai, thì Từ Xuyên vẫn sẽ luôn hung hăng với vợ mình, che chở cho mẹ con bọn họ.
Từ Xuyên đúng là một người chú tốt. Nếu hiện tại để hắn biết, vợ hắn đánh cháu gái mình, hắn khẳng định sẽ không tha cho người phụ nữ kia. Bởi vì trong lòng Từ Xuyên, mẹ con bọn họ luôn đứng trên nhất hết, hắn tình nguyện để cho vợ mình chịu ủy khuất, cũng nhất định không chịu để cho các cháu trai cháu gái không có cha này của mình chịu ủy khuất.
"Chú Ba...cũng không biết bị hồ ly tinh kia rót canh mê bùa chú gì, còn đứng về phía thím ta. Mẹ, chú Ba, chú ấy không thương con nữa..."
Trong lòng Nhị Nha, Từ Xuyên phải nói giống như cha của nó vậy. Hiện tại nó bỗng có cảm giác như chú Ba của mình như bị người ta cướp đi, bởi vì khi chú Ba định kết hôn, mẹ còn thường xuyên nói với nó rằng, sau khi chú Ba có vợ thì sẽ không thương bọn họ nữa. Vì thế mà nó vẫn luôn cho rằng ‘hồ ly tinh kia’ muốn tới cướp chú Ba với mình, cho nên chỉ cần không thuận mắt chuyện gì, nó đều sẽ gây chuyện với thím, sau đó mặc kệ chuyện gì đi chăng nữa, thì kết quả cuối cùng chú Ba đều phải đứng về phía nó, chỉ có như thế thì nó mới yên tâm.
Nhưng không ngờ chú Ba lại thay đổi vậy, thậm chí còn bắt đầu hướng về phía người phụ nữ kia.
“Cái gì?” Trương Tố Phần nghe xong lời con gái, có chút ngây ngẩn cả người: "Ý của con là, chú Ba con vậy mà không có đánh người phụ nữ kia?"
Không đúng, không phải bình thường Từ Xuyên vẫn luôn thương Nhị Nha nhất sao?
"Chú Ba không chỉ không đánh thím ta, mà ngay cả mắng thím ấy cũng không có. Hơn nữa Chú Ba còn bảo con sau này phải ít chọc giận thím ấy đi."
Nhị Nha cực kỳ ủy khuất, nó thật sự không biết vì sao chú Ba lại biến thành cái dạng như thế nữa. Trước kia, chỉ cần nó vừa khóc, chú Ba liền sẽ hung dữ với người phụ nữ kia, mà về sau cô cũng không dám chọc nó nữa, cho dù có chịu ủy khuất, nhất định cũng sẽ không dám cáo trạng. Nào giống như bây giờ, người phụ nữ kia lại còn dám ra tay đánh mình, giống như qua một đêm đột nhiên thay đổi thành một người khác vậy.
"Đi, theo mẹ về nhà. Con mau nói cho mẹ biết, vì sao cô ta lại đánh con…"
Tâm tình của Trương Tố Phân hiện tại vô cùng phức tạp. Cô ta chỉ mới về nhà mẹ đẻ có một đêm thôi, tại sao lại xảy ra biến cố lớn như vậy. Một người tính tình trước giờ như cục bột, tùy ý để người ta nắn bóp, cho dù có chịu ủy khuất thì cũng chỉ dám vụиɠ ŧяộʍ khóc mà thôi, hiện tại lại dám ra tay đánh người. Còn người thứ hai chính Từ Xuyên, không, phải nói đúng hơn là thái độ của Từ Xuyên đối với con gái cô ta, không biết vì sao điều này làm cho trong lòng cô ta rất bất an.