Chương 41: Nhà Cửa

Lại nói đến nhà họ Triệu bên này.

Bởi vì hai con thỏ đều là do Triệu Văn Thao tự mình bắt được, cũng không biết hắn bắt được như thế nào, nhưng con thỏ lại cứ lủi đến bên cạnh chân hắn, hắn chỉ cần đưa tay là chụp được, cũng không có ai có nổi năng lực bắt được chuẩn xác như hắn.

Cho nên hắn muốn sắp xếp hai con thỏ như thế nào thì những người khác cũng không nói được gì.

Nhưng vẫn là câu nói kia, bây giờ vẫn chưa ở riêng, vì vậy thịt thỏ này chính là của mọi người.

Nên việc hắn cố chấp muốn đưa đi tặng thì sẽ có người bất mãn.

Anh ba Triệu mang một bụng phản đối.

Chỉ cảm thấy đêm nay thịt thỏ cũng không ngon như bình thường nữa, bởi vì tức giận đến no rồi.

Ban đêm chờ Mã Đản ngủ rồi, Nhị Nha và chị em họ đang ngủ ở một phòng khác.

Anh ba Triệu nói nhỏ với vợ mình: "Mẹ cũng đúng thật là bất công, tôi nghe nói cả hai con thỏ đều béo tốt, đêm nay chúng ta ăn một con, con còn lại lão lục lại đưa sang nhà cha mẹ vợ nó, dựa vào cái gì cơ chứ!"

Chị ba khá rộng rãi, chị ta là một người biết đủ, nghe vậy chị ta bình tĩnh nói: "Anh nói dựa vào cái gì? Dựa vào hai con thỏ kia là do chú sáu bắt được, anh có bản lĩnh thì bắt hai con về đi, em cũng có thể hỏi mẹ xem có thể đưa một con về nhà mẹ đẻ em hay không, mấu chốt là anh có bắt được không?"

Đêm nay chị dâu ba ăn thịt đến rất thỏa mãn, trừ phần đưa cho con trai và con gái ăn, chị ta con ăn đến tận bảy tám miếng, ăn ngon cực kỳ!

Cho nên chị ta cũng không hề phản cảm chuyện này chút nào.

Anh ba Triệu bị vợ mình chặn miệng, nói: "Người phụ nữ này, sao cô không chịu nói giúp cho chồng mình gì hết thế?"

"Không phải tôi đang nói lời nói thật à?" Chị dâu không hiểu ra sao nói: "Thịt là của chú sáu, chú ấy muốn hiếu kính cha mẹ vợ chú ấy thì không phải chuyện bình thường sao? Thế nào, nếu như anh có thịt ăn thì anh không muốn chia cho cha mẹ vợ anh dù một chút đúng không?"



Anh ba Triệu bị vợ mình nói thì không biết phản bác thế nào, đây là trọng điểm sao, đây mà là trọng điểm à?

"Chúng ta vẫn chưa ở riêng đâu!" Anh ba Triệu nói.

"Sao anh cứ luôn nghĩ muốn ở riêng thế? Việc này thuận theo tự nhiên là được rồi, hơn nữa nếu ở riêng chúng ta còn chưa chắc thể có thịt như thế mà ăn đâu." Chị dâu ba xua tay nói, nếu chị ta làm chủ nhà thì sao mà nỡ bỏ tiền ra mà ăn thịt được? Với lại hiện giờ mẹ chồng đang quản việc nhà cũng không tồi chút nào!

Mặc dù mẹ chồng đúng là có chút thiên vị em dâu sáu, nhưng người ta chỉ là con gái mới về nhà chồng, hơn nữa tuy rằng là có chút bất công, nhưng bà ấy đối xử với các cô con dâu còn lại cũng không tệ chút nào, cũng chưa từng mắng chửi các cô lấy một lần.

Chị dâu ba cảm thấy sống ở nhà chồng còn thoải mái hơn so với những ngày ở nhà mẹ đẻ nữa đấy.

Anh ba Triệu bị lời nói của vợ mình chọc tức gần chết, xoay người sang chỗ khác ngủ.

Chị ba cũng không quan tâm anh ta, đã mệt mỏi một ngày rồi nên mau mau nghỉ ngơi, ngày mai còn phải bận bịu nữa đấy.

Gió thổi bên tai vẫn chưa chịu ngừng, bởi vì ở trong phòng anh bốn cũng đang ồn ào chuyện này.

Chị bốn cũng là một bụng cay đắng ngọt bùi, không thể không lảm nhảm bên tai của anh bốn một phen, anh bốn ngáp một cái, nói: "Lão lục đưa một con, không phải còn để lại trong nhà này một con ăn sao, đêm nay cô ăn cũng không ít đâu."

Chị bốn thở phì phì nói: "Vốn cả hai đều là của nhà mình!"

"Thật là phiền phức." Anh bốn ghét bỏ nói thầm một câu, sau đó liền đi ngủ.

Nhìn anh ta không coi trọng mình, không chịu suy nghĩ lấy lời của mình như thế, nội tâm mong manh yếu ớt của chị dâu bốn lại một lần nữa gặp đả kích.

Vẫn là bởi vì chị ta vẫn không có con, bằng không mẹ chồng cũng sẽ không bất công như vậy, lại bởi vì chị ta không có con, cho nên người chồng này cũng không chịu coi trọng chị ta.