Chương 20

Lý Mai Anh biết không giấu được nữa, bà ta vò đã mẻ không sợ sứt nói:

- “ Dựa vào cái gì tôi không được lấy!”

Kỷ Đại bá tiến lên một bước, kéo tay Lý Mai Anh.

Lý Mai Anh cả kinh, vội vàng nói:

- “Xuân Xuân, mau ngăn cha ngươi lại!”

Kỷ Nghênh Xuân liền vội vàng bước tới.

- “Ngươi dám!”

Kỷ Đại bá lạnh lùng nhìn Kỷ Nghênh Xuân, hét lớn.

Cha cô ta có khi nào lớn tiếng với cô ta đâu? Cô sợ đến mức không dám động đậy.

- “Hừ!”

Kỷ Đại bá hừ lạnh một tiếng, giật lấy đồ vật trong lòng Lý Mai Anh. Tiếp đó, sau đó quay người đi vào phòng của Kỷ Nghênh Hạ.

Kỷ Đại bá đưa đồ cho bà nội Kỷ, bà nội Kỷ nhận lấy, bà nhìn con trai cả đầy ẩn ý nói:

- “Cao Hoa a, dù sao con cũng không làm mẹ thất vọng! Nhà họ Kỷ của chúng ta, chúng ta có thể nghèo, có thể không có cơm ăn, nhưng không thể mất cốt khí a! Mất cốt khí, người sống liền không thẳng lưng được! Mẹ hi vọng Kỷ gia chúng ta luôn ngay thẳng chính trực, đường đường chính chính làm người!”

Kỷ Đại bá con rơm rớm nước mắt, gật đầu, xấu hổ nói:

- “ Mẹ, con biết sai rồi!”

Bà nội Kỷ nhìn Kỷ Đại bá không nói gì, sau nhiều năm, bà còn có thể không hiểu rõ con trai mình sao, con của bà cốt khí nhất định là có, nhưng không kiên định, nếu không cũng sẽ không bị Lý Mai Anh lừa gạt. Tai lại mềm, gió thổi bên tai, không biết lúc nào, hắn lại thay đổi. Bà tin tưởng lần này hắn là thật sự biết mình sai rồi tin rằng lần này hắn thực sự biết mình sai, nhưng bà cũng tin rằng sau này lúc hắn ta nên phạm sai lầm, hắn vẫn sẽ mắc phải.

Kỷ Nghênh Hạ chỉ cảm thấy linh hồn của mình bay ra khỏi cơ thể, ngay sau đó cô nhìn thấy một thân ảnh màu xám trôi nổi trước mặt mình, cô nhìn kỹ, giật cả mình, đây không phải là nguyên chủ sao?

Nàng thở phào nhẹ nhõm, hỏi:

- “Nếu cô còn ở chỗ này, sao không trở về đi, tôi đem thân thể của cô trả lại cho cô!”

Cô nói là lời thật lòng, mặc dù chiếm cứ thân thể nguyên chủ, an ủi chính mình là cho cô kéo dài huyết mạch, nhưng đến cùng chột dạ. Nếu nguyên chủ vẫn còn, sao không làm người tốt trả lại thân thể cho cô ấy, dù sao đây vốn chính là thân thể của cô ấy.

Ai ngờ, thân ảnh màu xám kia lại cười cười, nói:



- “Tôi không thể trở về, tuổi thọ của tôi đã hết, cô nếu không muốn thân thể của tôi, vậy tôi liền triệt để biến mất ở thế giới này .”

Kỷ Nghênh Hạ kinh ngạc hỏi:

- “ Chuyện gì xảy ra!”

Thân ảnh màu xám kia lại cười:

- “Kỷ Nghênh Hạ, cô chính là tôi, tôi liền là cô, không cần lo lắng! Tôi phải đi rồi!”

Kỷ Nghênh Hạ vội vàng vẫy tay:

- “Ai da, cô chờ một chút, cái gì cô chính là tôi, tôi liền là cô, ý gì a?”

Thân ảnh màu xám đã biến mất, lưu cho Kỷ Nghênh Hạ chỉ là một khuôn mặt mơ hồ với nụ cười.

Kỷ Nghênh Hạ cảm thấy mình một lần nữa trở lại thân thể nguyên chủ, lần này, cô cũng không còn cảm thấy không thoải mái, chỉ cảm thấy, đây chính là thân thể của mình.

Cô nghĩ đến, thân ảnh màu xám kia nói:

- “ Cô chính là tôi, tôi liền là cô.”

Từ từ, cô tựa hồ hiểu được cái gì.

Kỷ Nghênh Hạ từ từ mở mắt ra, cô ấy rất ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng 《 dưỡng sinh quyết》 của cô đã đột phá tầng thứ nhất !

Cô biết, cô vừa mới đã trải qua một hồi tâm ma, tâm ma này từ khi cô chiếm dụng thân thể nguyên chủ đã xuất hiện. Chỉ là chính cô không biết mà thôi. Cô không biết tâm ma mà mình thấy trong lòng - thân ảnh màu xám kia - rốt cuộc có phải là thật sự hay không. Nhưng, cô biết, về sau cô sẽ hoàn toàn coi mình là nguyên chủ. Về sau, cô chính là Kỷ Nghênh Hạ, Kỷ Nghênh Hạ của thế giới này.

- “Bà nội, cháu làm bà lo lắng rồi!”

Có thể là nghĩ thông suốt, thời điểm Kỷ Nghênh Hạ lần nữa đối mặt bà nội Kỷ, lại không nói ra được cảm giác rất thân thiết.

Bà nội Kỷ lau nước mắt trên khóe mắt, vui vẻ nói:

- “ Tỉnh lại liền tốt, tỉnh lại liền tốt!”

- “Bà nội, cháu không sao! Bà đừng lo lắng!”

Bà nội Kỷ thở phào nhẹ nhõm:

- “Hạ Hạ a, cháu có đói bụng không? Cháu đã hôn mê một buổi chiều!...... Cháu sao vậy, sao cháu luôn hôn mê! Anh cả cháu mời bác sĩ trong thôn đến xem, cũng không khám ra bệnh gì!”



- “Bà nội, cháu thật sự không sao! Bà đừng lo lắng! Về sau cháu sẽ không ngất nữa đâu!”

Kỷ Nghênh Hạ cười an ủi.

Ông nội Kỷ bước vào, nhìn thấy Kỷ Nghênh Hạ tỉnh lại, cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bà nội Kỷ lấy giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà và sổ tiết kiệm, đưa cho Kỷ Nghênh Hạ.

Kỷ Nghênh Hạ nhìn bà nội Kỷ, đôi mắt đỏ hoe nói:

- “Bà ơi, cháu xin lỗi!”

Cháu xin lỗi, cháu đã tính kế người!

Bà nội Kỷ than nhẹ, vỗ vỗ cánh tay Kỷ Nghênh Hạ, nói:

- “Lúc đầu bà nội có chút tức giận, nhưng sau khi nghĩ lại, bà nội có thể hiểu cho cháu! Cháu dù sao vẫn chỉ là đứa bé, ngươi không còn cha mẹ, không dựa vào ông bà, còn có thể dựa vào ai đây? Cho nên, bà nội không có tức giận!”

Kỷ Nghênh Hạ sụt sịt,nói:

- “Bà nội yên tâm, sau này cháu sẽ hiếu thuận với bà!”

Bà nội Kỷ liếc nhìn ông nội Kỷ, vui mừng cười, đứa nhỏ này có thể thừa nhận sai lầm của mình, liền nói rõ của đứa nhỏ này tâm là tốt. Thân nhân, không tồn tại cái gì tính toán không tính toán , nếu như lúc đó con bé cùng với bà thẳng thắn nói ra, bà cũng sẽ đứng về phía con bé, dù sao lỗi lầm trước cũng là con trai bà. Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, bà đương nhiên đứng về phía lẽ phải.

Kỷ Nghênh Hạ rất vui mừng và may mắn, cô có thể gặp được ông bà nội hiểu lí lẽ như thế. Cô trịnh trọng nhìn ông bà nội, nói:

- “ Ông bà nội, phòng ở này vĩnh viễn họ Kỷ, cha mẹ cháu lúc còn sống, thường xuyên liền nói muốn kén rể. Bây giờ mặc dù kén rể không được, nhưng cháu hứa với ông bà, về sau con của cháu có một đứa họ Kỷ.”

Nghe vậy, Ông Kỷ, bà Kỷ có chút động lòng.

Con trai út và con dâu đều đã qua đời, nếu con của Hạ Hạ có thể có họ Kỷ, như vậy Cao Diệu không coi là tuyệt hậu? Nghĩ tới đây, bà nội Kỷ mong đợi nhìn Kỷ Nghênh Hạ, chần chờ nói:

- “Hạ Hạ, cái này...... Cái này, được không? Người ta sẽ đồng ý sao?”

Kỷ Nghênh Hạ cười cười, tự tin nói:

- “Bà nội, không được cũng phải được, nếu như nhà chồng sau này không chịu, như vậy ta sẽ không đồng ý lập gia đình.”

Bà nội Kỷ cười ha ha, lớn tiếng nói:

- “Tốt, tốt, tốt!”