Chương 20

Cũng sẽ không nhẫn nhịn nguyên chủ như vậy, dù có tức giận đến đâu cũng chưa từng động tay đánh vợ, hay mắng chửi một câu.

Lại còn đẹp trai, dáng người chuẩn, tính tình tốt, quả thực là mẫu bạn trai mà Tô Khanh Uyển hằng mơ ước ở kiếp trước!

Nghĩ đến đây, cô không khỏi đỏ mặt, cuộc hôn nhân này, cô thật sự không muốn ly hôn nữa.

Điềm Điềm bên cạnh bỗng nhiên kéo tay áo cô.

“Mẹ ơi, sao mặt mẹ lại đỏ thế? Có phải mẹ thấy chỗ nào không thoải mái không?”

Lâm Lâm cũng lo lắng, đưa tay muốn sờ cô.

Tô Khanh Uyển vội vàng cười kéo hai đứa nhỏ lên giường.

“Không sao, không sao, đi nào đi nào, mẹ đưa hai con đi ngủ trưa, ngủ nhiều mới cao lớn được!”

Dỗ hai đứa nhỏ ngủ rồi, cô mới nhớ ra mình còn chưa xem thử cái hệ thống livestream ẩm thực kia như thế nào.

Vừa nghĩ, trong đầu liền vang lên giọng nói của Cẩu Đản.

“Chào chủ nhân! Cô tìm tôi!”

Tô Khanh Uyển: “.........”

“Cậu luôn ở đây à? Tôi làm gì cậu cũng đều nhìn thấy? Vậy tôi đi vệ sinh, tắm rửa cậu cũng nhìn thấy sao?”

“Quan trọng nhất là.......cậu là nam hay nữ?”

Cẩu Đản cười hì hì.

“Chủ nhân yên tâm, tôi là một hệ thống rất biết điều, sẽ tự động che chắn, sẽ không nhìn lén riêng tư của cô đâu, hơn nữa hệ thống không có giới tính!”

“Không có giới tính? Vậy cậu là yêu tinh?”

Cẩu Đản: "........"

"Chủ nhân. Cô đừng nói như vậy mà, vô tính, chúng ta vô tính mà!"

Tô Khanh Uyển cũng không muốn cãi cọ với nó nữa.

"Vừa rồi buổi phát sóng trực tiếp kia thế nào rồi, tôi muốn xem thử!"

Cô vừa dứt lời, trước mắt trong nháy mắt lại xuất hiện cái màn hình lớn giống như giao diện mua sắm, phía trên có mấy thứ đều từ màu xám biến thành màu sắc rực rỡ.

Mà điểm mỹ thực phía trên cũng biến thành hai mươi ba điểm.

Cô chỉ vào điểm số này kinh thán: "Chẳng lẽ vừa rồi chỉ cần làm một bữa cơm, tôi đã nhận được hai mươi ba điểm mỹ thực khen thưởng?"

Trang sách nhỏ của Cẩu Đản đắc ý lắc lư.

"Không sai, cho nên, chỉ cần chủ nhân không ngừng nấu cơm, là có thể nhận được rất nhiều rất nhiều điểm mỹ thực, một vạn điểm mỹ thực, có thể mở khóa không gian mỹ thực, cô có thể đặt đồ vật ở bên trong, tùy ý lấy ra!"

Tô Khanh Uyển nghe vậy vô cùng hưng phấn: "Không gian mỹ thực?" Chẳng lẽ chính là loại xem trong tiểu thuyết trước kìa?”

Cẩu Đản: "Chính là loại ấy!"

Tô Khanh Uyển liếc mắt nhìn linh thể thực đơn bay tới bay lui trong hư không.

"Cậu có thể nghe được tiếng lòng của tôi?"

Giọng điệu Cẩu Đản khinh thường lắc lư: "Tất nhiên, tôi và chủ nhân dùng ý niệm giao lưu, không cần cô phải nói ra! Nếu như bên cạnh cô có người, nói không chừng sẽ coi ncô là người thần kinh..."