Editor: Hannah Văn Án Nam Sênh vẫn luôn cho rằng gả sai là một chuyện hiểu lầm trời xui đất khiến, cho nên, cô rất nhanh điều chỉnh lại tâm tình, kinh doanh hôn nhân của mình, thích ứng cuộc sống nhà …
Editor: Hannah
Văn Án
Nam Sênh vẫn luôn cho rằng gả sai là một chuyện hiểu lầm trời xui đất khiến, cho nên, cô rất nhanh điều chỉnh lại tâm tình, kinh doanh hôn nhân của mình, thích ứng cuộc sống nhà chồng.
Cho dù bọn họ càng thêm yêu thích hài lòng em họ, cô cũng không có oán hận gì, làm đủ bổn phận người vợ người con dâu.
Theo chồng từng bước thăng chức, cô cũng không quên chăm sóc người nhà mẹ đẻ, bao gồm cả em họ đã sớm thủ tiết.
Nhiều năm trôi qua, cô trải qua cố gắng của mình đã nhận được sự tán thành của nhà chồng, cuộc sống giàu có như ý.
Chỉ có việc luôn không có con là tâm bệnh của cô.
Cô là một người phụ nữ truyền thống, vẫn luôn cảm thấy rất xin lỗi với gia đình nhà chồng.
Mà theo chức vị chồng càng ngày càng cao, uy nghiêm càng thịnh, cii cảm thấy khoảng cách giữa mình và chồng cũng đang kéo dài.
Vì rút ngắn khoảng cách này, cô cầu con, một lần nữa cầm sách vở lên.
Nhưng thật sự không ngờ, lúc cô lấy được bằng tốt nghiệp muốn chia sẻ niềm vui với chồng, đẩy cửa phòng làm việc của anh ta ra, lại nhìn thấy hình ảnh anh ta và em họ ôm nhau.
Phản ứng đầu tiên của chồng không phải là giải thích với cô, mà là bảo vệ em họ ra phía sau.
Cô bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra, đây chính là khác nhau trong sách viết giữa ánh trăng sáng đặt ở trong lòng cùng với cơm trắng dán ở trên tường, đúng không?
Mà cô, chính là hạt cơm trắng vô vị kia.
Cho nên, chồng chưa bao giờ sốt ruột con nối dõi, là vì có người đã sinh con trai cho anh ta, anh ta đã sớm có người kế tục.
Cho nên, em họ thủ tiết vẫn mãi chưa tái giá, là vì đã sớm nhìn chuẩn vị trí tướng quân phu nhân của cô, chờ thượng vị mà thôi.
Chuyện này, người nhà mẹ đẻ và người nhà chồng đều biết rõ.
Vậy cô là gì?
Cô nín nhịn, dịu ngoan cả đời, rốt cục phản kháng một lần.
Đáng tiếc, cô dùng sai phương pháp, cô dùng tác phong bất chính uy hϊếp chồng không được ly hôn, uy hϊếp anh ta đưa em họ và con riêng đi xa.
Cô nghẹn một hơi, muốn bảo vệ tôn nghiêm còn sót lại của mình.
Nhưng hiển nhiên, không ai đứng về phía cô, cô trở thành đối tượng chỉ trích của mọi người.
Cô sống sờ sờ nghẹn khuất tới chết.
Sau khi chết, cô mới biết được, hóa ra mình là nhân vật phản diện ác độc được lấy ra so sánh trong một quyển truyện niên đại, là người ghét bỏ nhà vị hôn phu thành phần không tốt, cố ý gả lầm, chiếm lấy vị trí phu nhân tướng quân không buông, dựa vào chồng mà sinh tồn.
Mà em họ, chính là nữ chính nhận hết uất ức, sớm thủ tiết, yêu nhau với tướng quân lại cứng rắn bị chia rẽ, nửa đời không thể ở bên nhau, nhận hết uất ức lại kiên cường độc lập.
Nam Sênh một cước đạp đổ quyển truyện hiện ra trước mặt mình, mắng lời bẩn thỉu nhất trong nhận thức của cô.
Sau đó, trước mắt cô tối sầm, mất đi ý thức.
Sau khi tỉnh lại, cô trở lại đêm trước khi lấy chồng sai.
Nghĩ đến kiếp trước, ngày hôm sau em họ xuất giá đã thủ tiết, Nam Sênh cảm thấy như vậy rất tốt.
Lần này, sẽ không có chuyện cưới nhầm!
Đời này, cô xem như là quả phụ giàu có, ai cũng đừng nghĩ ngăn cản!
Nội dung tag: Nữ phụ, sảng văn, niên đại văn, chính kịch so sánh
Tìm kiếm chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Nam Sênh ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Một câu giới thiệu vắn tắt: Niềm vui của phú bà giàu có tôi cũng biết
Lập ý: Không ngừng vươn lên, cuộc sống tốt đẹp tự mình sáng tạo
Thể loại truyện: Nguyên sang - ngôn tình - cận đại hiện đại - cốt truyện
Thị giác tác phẩm: Nữ chủ