Lý Mạn xuyên, xuyên tới một quyển niên đại văn thanh niên trí thức, thành cô gái bị người chồng thanh niên trí thức vứt bỏ ở trên núi, bị nữ chính thanh niên trí thức liên lụy mà chết. Lý Mạn xuyên tớ …
Lý Mạn xuyên, xuyên tới một quyển niên đại văn thanh niên trí thức, thành cô gái bị người chồng thanh niên trí thức vứt bỏ ở trên núi, bị nữ chính thanh niên trí thức liên lụy mà chết.
Lý Mạn xuyên tới, nhìn lợn rừng giơ chân phóng về phía nữ chính, thì biết một chân mình đã dẫm vào quan tài.
Căn cứ vào miêu tả trong truyện, ngay sau đó, người chồng là thanh niên trí thức sẽ đột nhiên lao tới, ôm nữ chính phía đối diện lăn ra chỗ khác, tránh khỏi tập kích của lợn rừng. Sau đó kéo nữ chính bò dậy, chạy xuống núi, từ đầu tới đuôi chưa từng nhớ tới vợ mình.
Người dưới chân núi nghe thấy tiếng kêu thảm thiết rồi chạy lên, nguyên chủ đã sớm thành bãi tương lạnh ngắt.
Trong lòng Lý Mạn mặc niệm đếm ngược tới tử vong, quả nhiên ngay sau đó, chồng nguyên chủ tới.
“Đi lên, mau! Mau! Bế lên nữ chính lăn vèo vèo nào……” Lý Mạn nhớ tới cốt truyện kế tiếp, chờ hiện thực triển khai như trong truyện.
Tống Du: “……”
Vợ anh có phải ngốc hay không? Thấy lợn rừng cũng không biết đường chạy, nhìn thấy anh tới, còn nói gì mà bế nữ chính lăn vèo vèo, xem phim nhiều, bị thần kinh à?!
Cốt truyện không triển khai đúng hạn, Lý Mạn ngây ngốc nhìn người đàn ông văn nhã tuấn tú vác cô lên lưng, cõng cô, nhặt một cây củi trên mặt đất chọc vào lợn rừng bổ nhào tới trước mặt nữ chính, lợn rừng ngã xuống đất ầm ầm, miệng phun ra máu, run rẩy chết đi.
Tống Du chết trận biên cương, mở to tỉnh lại, nhìn thấy trong hồ nước có một cô gái đang vùng vẫy.
Cứu cô gái lên, chịu trách nhiệm cưới cô.
Nỗ lực thích ứng thời không xa lạ này, nuôi vợ.
Nhưng mấy ngày nay, hơi không thích hợp lắm, phải nói từ ngày anh cõng cô trên núi xuống, đã không thích hợp, mỗi khi anh làm gì, cô sẽ hồ nghi mà nhìn anh, đồng thời trong miệng còn lẩm bẩm lầm bầm cái gì mà: “Trời ạ, chữ viết của tra nam sao mà đẹp ghê thế!”
“Mẹ ơi, tra nam không phải thanh niên trí thức từ trong thành tới à, chẳng những sức lực lớn, còn biết sửa nông cụ, biết đan l*иg gà, xuống nước bắt cá, kéo lê cày ruộng, thuần ngựa bắt bò điên…… Chủ yếu là, anh còn có mắt nhìn bảo bối, quá, quá vạn năng rồi!!!”
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lý Mạn, Tống Du
Một câu tóm tắt: Người chồng thanh niên trí thức của tôi là tướng quân cổ xuyên kim
Lập ý: Quốc phú dân cường