Đã sớm biết là nhà thanh niên tri thức Tô rất khủng khϊếp, dẫu sao mỗi tháng cũng sẽ gửi cho cô rất nhiều thứ, trong nửa năm tới thôn này chưa từng bỏ một tháng nào cả, hôm nay lại nghe được chính miệng cô nói như vậy quả thật là làm cho người ta kinh hồn bạt vía, điều kiện gia đình này thật là tốt biết bao?
“Mặc dù điều kiện gia đình không thể so sánh được với nhà những cán bộ lớn, thế nhưng cũng coi như là ghê gớm ở trong thành phố rồi, cháu không biết là điều kiện gia đình còn có điều kiện của bản thân cháu nữa, rốt cuộc là thanh niên tri thức Bùi chê cháu ở điểm gì chứ, là điều kiện gia đình cháu không tốt, hay là trình độ học vấn của cháu không được cao, hay tướng mạo không đẹp?” Tô Tình nức nở nói.
“Thanh niên tri thức Tô à, ai mà dám chê những điều kiện này của cô chứ.” Mã đại nương không nhịn được nói.
Còn Vương đại nương lắm miệng lại á khẩu không trả lời được, điều kiện này ai dám chê chứ? Ba mẹ anh em người ta tất cả đều có công việc, chính cô còn cần học vấn có học vấn, muốn tướng mạo có tướng mạo, quả thật là không kém một thứ gì cả.
“Mã đại nương, bác nói đúng, điều kiện này của cháu không ai dám chê, nếu phải nói vậy thì chỉ có thể là không có duyên phận thôi, nếu thanh niên tri thức Bùi thích Trần Tuyết, vậy cháu sẽ chúc phúc cho bọn họ trăm năm hảo hợp đi, dù sao thì cháu cũng đã gả cho Vệ Thế Quốc rồi, hai ngày này xương cốt cơ thể không được thoải mái lắm, tháng này kinh nguyện cũng chưa tới, chẳng biết có phải mang thai hay không nữa, cháu còn nhớ tới những chuyện kia để làm cái gì cơ chứ?” Tô Tình nói với vẻ mặt bị tổn thương.
Lời này vừa nói ra lại làm cho người ta ngây ngẩn, bác gái Vương vội vàng hỏi thăm: “Cái gì? Cháu mang thai sao? Không phải cháu và Vệ Thế Quốc là vợ chồng giả hả!”
“Vợ chồng giả cái gì? Vợ chồng mà còn có thể giả sao!” Mã đại nương nói.
“Đương nhiên là giả rồi, tôi toàn nghe nói thế!” Bác gái Vương nói ngay, rồi lại nhìn thanh niên tri thức Tô nói: “Chẳng lẽ không phải là giả sao?”
Chuyện vợ chồng giả này nữ phụ Tô Tình chỉ nói cho mỗi một mình Thái Mỹ Giai biết, cho nên người mà đi lan truyền chuyện này làm cho mọi người đều biết còn cần phải nói nữa sao?
Đây chính là muốn cho tất cả mọi người đều biết cô chính là vì để kí©h thí©ɧ thanh niên tri thức Bùi cho nên mới gả cho Vệ Thế Quốc, muốn cho người người cười nhạo cô!
Thật ra thì Mã đại nương cũng có nghe nói đến, nhưng không để tâm, thế nhưng người khác lại tưởng là thật, đều nhìn về phía Tô Tình.
Tô Tình làm ra vẻ ngượng ngùng, thấp giọng nói: “Không biết là tin đồn thất thiệt ai bịa đặt ra nữa, nam nữ cùng ngủ trên một cái giường, đâu có vợ chồng giả nào lại làm như vậy, hôm nay cháu không dám đi làm việc nặng, chính là lo lắng cái bụng còn ít tháng, từ nhỏ cháu lại chưa từng phải chịu khổ cực gì, sợ sơ ý một chút... Vậy nên mới đến đây làm cỏ với mọi người.”
Trên thế giới này có ba thứ là không thể nào che giấu được, tiếng ho, nghèo khổ, còn có cái bụng lớn của đàn bà.
Tô Tình cũng không muốn lừa gạt, bày tỏ mình mang thai sớm một chút thì sẽ có thể sớm để mình có thể làm những việc nhẹ nhàng, phải biết là không lâu nữa sẽ bắt đầu thu hoạch vụ thu rồi.
Đến lúc quả thật là mệt chết người ta, cô nhất định phải chú ý chống nắng!
Cho nên chuyện này chẳng có gì là không thể nói cả.
Tất cả mọi người nhìn thấy cô như vậy còn có cái gì không hiểu nữa sao?
Vì vậy chờ khi làm cỏ xong, chuyện Tô Tình mang thai bắt đầu lan truyền trong thôn.
Có một chuyện nữa cùng được truyền ra đó là Tô Tình thay đổi thái độ, nghe được thanh niên tri thức Bùi ăn cháo gà và đùi gà của con gái nhà họ Trần cũng không làm ầm ĩ lên, còn có vẻ như đã nghĩ thông, hôm nay lại mang thai, như vậy nhìn chắc là muốn sống thật tốt cùng với Vệ Thế Quốc rồi!
Có một người đàn bà đanh đá cười ha ha nói: “Đây là nếm được lợi hại của ông anh Thế Quốc rồi chứ gì? Bây giờ ông anh Thế Quốc cũng không xuống sông bơi lội vào ban ngày nữa, nếu như ban ngày mà cậu ấy muốn xuống sông bơi, vậy thì cũng sẽ có mấy cô con gái rồi là mấy người mới lấy chồng đặc biệt chạy tới giặt quần áo vây đầy trên bờ sông, từ trong nước đi ra có cái thứ to lớn kia, còn có cơ bắp toàn thân nữa chứ, có muốn giấu cũng không giấu được!”
“Đúng là không sợ xấu hổ, lời như vậy mà cũng dám nói ra được, tôi thấy cô rõ là thèm muốn đến chết rồi!” Có người nghe vậy cười mắng.
“Tôi không thèm, người đàn ông của tôi cũng có.” Người đàn bà kia nói mà nước miếng chảy đầy đất.
Chọc cho mọi người lại một lần nữa trêu chọc ban đêm chơi đùa quá ác rồi, giường cũng sắp sập còn phải tìm người đi sửa.
Những chuyện này Tô Tình cũng không biết rõ lắm.