Cô, một con mọt sách già, đương nhiên có thể đoán được hướng đi của vai nữ phụ độc ác, liên tiếp bị nam nữ chính vả vào mặt, sau khi độc giả chán cô rồi thì tác giả không còn viết cô nữa,vai phụ độc ác, được sắp xếp lấy chồng xa để tự lo cho bản thân.
Nếu là một độc giả đơn thuần, cô sẽ rất vui với diễn biến như vậy, nhưng vai nữ phụ xấu xa này lại trùng tên và họ với cô, cô cảm thấy khó xử nên không đọc tiếp được nữa.
Lâm Dung Dung có chút phiền muộn, nếu biết sớm hơn, cô sẽ thể tiếp tục theo dõi diễn biến cốt truyện, ít nhất cô còn biết chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai, có thể tránh trước những chuyện xấu mà mình có thể phòng ngừa.
Chà ,bây giờ mình đã trở thành nữ phụ độc ác đó.
Lúc này, Cố Thành Bắc , người có tiếng xấu ở thôn Thanh Sơn, đã đưa cha mẹ mình đến phá bỏ cuộc hôn nhân.
Cô có thể nghĩ đến tình tiết phát triển tiếp theo, thanh danh của cô sẽ trở nên tồi tệ hơn - rằng Lâm Dung Dung của làng Thanh Cương , ngay cả Cố Thành Bắc cũng không muốn kết hôn với cô ...
Là người hiện đại, chỉ vì nhảy xuống sông được nam nhân cứu mà phải gả cho hắn, cho dù có nghĩ như thế nào hay cảm thấy khó xử, Lâm Dung Dung cũng không thể gả cho một nam nhân xa lạ, dù hắn có là một người đàn ông có danh tiếng rất xấu hay không.
Cô không muốn kết hôn nên Cố Thành Bắc , cũng không có ý muốn kết hôn , vậy thì tốt hơn hết hãy để gia đình trả lại tiền cho họ, sau đó cô ấy và Cố Thành Bắc sẽ không liên quan gì đến nhau nữa.
Còn nam chính và nữ chính nếu thanh danh bị kém hơn, bị dân làng nhận xét vô trách nhiệm, gạt sang một bên, chuyện gì sắp tới thì cứ để sau.
Nghĩ đến đây, Lâm Dung Dung trực tiếp đứng dậy, đi tới mở cửa phòng để ngăn cản cuộc cãi vã ở bên ngoài.
Tác giả có điều muốn nói: Hi vọng mọi người sẽ thích truyện này!
Lâm Dung Dung hùng hổ mở cửa, động tác này khiến cả hai bên đang tranh chấp đồng thời dừng lại, ngầm hiểu nhau nhìn cô, vì vậy động tác và tư thế của họ nhất quán chưa từng có, giống như một vở kịch tạm dừng.
Lâm Dung Dung bị phản ứng này làm cho sửng sốt, nhất thời không biết nên xử lý như thế nào.
Trong phòng chính có bốn nam ba nữ ngồi, tổng cộng có bảy người, gần bàn là bố mẹ , anh trai, chị dâu của nguyên chủ . Ba người ngồi cách xa bàn là bố mẹ của Cố Thành Bắc và anh ta.
Ánh mắt Lâm Dung Dung lướt qua mọi người một lượt, cuối cùng dừng lại ở người đàn ông có phần quen thuộc mà xa lạ hơn.
Người đàn ông mặc chiếc quần dài bằng vải bố màu xanh, trên quần có nhiều vết vá, đây là cách ăn mặc của thời đại này, nhưng anh trông mảnh khảnh, chân dài eo thon, bộ quần áo đơn giản này cũng không thể che giấu được dáng người đẹp đẽ này.
Nước da của anh ta là màu hơi vàng, bởi vì đàn ông ở đây nói chung là da ngăm đen lại sinh ra ảo giác da trắng nõn, thân hình gầy gò, xương quai xanh lộ ra dưới cổ rất đẹp, thậm chí có chút hấp dẫn.
Đường cong yết kết quả táo Adam của anh rất đẹp, tưởng tượng ra cảnh chuyển động khi anh nuốt thức ăn, hoặc khi anh ấy tập thể dục, mồ hôi chảy xuống cằm lăn tới hầu kết kia, khi nhìn lên thật sεメy biết bao.
¬
Cằm của anh thon gầy nhưng không nhọn, môi rất nhợt nhạt, khi mím môi lại có cảm giác hơi u ám, sống mũi rất thẳng và đẹp,doi mắt đào hoa , khi nhìn thoáng qua sẽ cho người ta ảo giác " thâm tình ". Lông mày hình kiếm, nhìn có vài phần kiên nghị và sắc bén. Nó trung hòa hoàn toàn với nghũ quan tinh tế và thanh tú trên khuôn mặt của anh, đồng thời làm cho khuôn mặt vài phần lạnh lùng, vì vậy. tính khí thay đổi từ tính khí yếu ớt và yếu đuối của một học giả thành một cậu bé nắng gió và cứng rắn chạy trên sân chơi và chơi bóng rổ, trông như cậu thiếu niên cao lãnh trên sân bóng rổ.
Với ngũ quan này, khi nhu thì mất đi vài nét kiên định, khi cương thì nhìn sắc nét hơn, vừa vặn rất tốt .
Vừa lúc hợp với thẩm mỹ của Lâm Dung Dung , mỗi bộ phận tình cờ được tạo ra hoàn toàn theo sở thích của cô, như thể cô ấy đặt một món quà ở đâu đó sản xuất theo yêu cầu của cô, nhưng đây là người nha, một người đàn ông thực sự vừa ý cô.
Lâm Dung Dung ngây người nhìn chằm chằm Cố Thành Bắc , không thể tin được, cô cảm thấy mình gần như quên mất cách thở, trái tim trong l*иg ngực đập dữ dội đến mức Lâm Dung Dung hoàn toàn không thể kiểm soát được.
Cha của Cố Thành Bắc , Cố Thiệu Quý , người đầu tiên phá vỡ sự im lặng: "Lâm Dung Dung , ngươi tới đúng lúc lắm. Mọi chuyện xảy ra như vậy rồi, ngươi cũng nên giải thích mọi chuyện là như thế nào chứ! "
Lâm Tân Dân và Thái Quế Hoa đồng thời cau mày, lý do tại sao bọn họ không gọi Lâm Dung Dung là vì họ biết rõ cô sẽ phản ứng như thế nào, chính con gái mình đối với Trần Văn Phong như quỷ nhập, nói thé nào cũng không nghe, sống chết không chịu gả cho Cố Thành Bắc, làm cho bọn họ tóc đều vì sầu mà trắng không ít.
Lâm Tân Dân trong lòng thở dài: "Dung Dung có ra mặt hay không cũng vậy thôi. Gia đình cậu cứu Dung Dung nhà tôi, tôi rất cảm kích, nhưng nói cứu người, tôi chưa nghe ai cứu người lại cần hôn miệng cả, chính là Thành Bắc nhà các người hại Dung Dung nhà ta trước ... "
Cố Thành Bắc nhịn không được biện giải cho mình : "Đó gọi là hô hấp nhân tạo, không phải hôn, cũng không phải lợi dụng gì. Tôi đã nói vô số lần rồi, sao nhà các người không nghe!"
Vẻ mặt của Lâm Tân Dân rất kiên quyết: "Tôi không quan tâm đến chuyện đó. Điều anh nói là đúng hay sai không quan trọng. Dù sao thì mọi người đều biết anh đã hôn Dung Dung nhà tôi, vì vậy anh nên chịu trách nhiệm với nó."
Thái Quế Hoa cũng cảm thấy tức giận nghĩ đến điều đó: "Cố Thành Bắc nhà ông có danh tiếng gì, bản thân cậu ta tự biết, nếu không xảy ra chuyện này thì cũng không thể cưới Dung Dung nhà tôi rồi. Bây giờ, thanh danh của Dung Dung đã bị hủy hoại, vì thế chúng tôi đành cam chịu nhẫn nhịn gả Dung Dung cho Cố Thành Bắc ... Nhưng nếu gia đình của các người đến để cắt đứt hôn nhân , đòi trả lại tiền đã hứa hôn thì ... Đây chỉ đơn giản là cảm thấy nhà họ Lâm ngoại lai trong thôn rất dễ bắt nạt sao, làm người không thể như thế quá mức, nhà họ Cố của ngươi là người đàng hoàng ở thôn Thanh Sơn ư ... "
Lâm Ngạo lập tức đứng lên: "Nhà ta không có người thân, nếu có chuyện cũng không có ai giúp, nhưng nếu thật sự bức chúng ta, chúng ta sẽ làm cho các ngươi không tốt hơn."
Chỉ có Dư Tiểu Lan liếc nhìn Lâm Dung Dung với vẻ mặt mỉa mai, cô cảm thấy cô em chồng này chửng có điểm gì tốt, lại còn dám có âm mưu với Trần Văn Phong , làm ra chuyện như thế này, ngay cả Cố Thành Bắc cũng đến từ hôn.