[1] Nghệ sĩ múa cấp quốc gia được hưởng trợ cấp đặc biệt - Thẩm Kiều Ninh - sau khi trở thành giáo viên, điều cô khó chịu nhất là nhìn thấy những học sinh lãng phí tài năng của mình.
Một giấc ngủ dậy, cô xuyên không trở thành hình mẫu điển hình của học sinh cá biệt. Suốt ngày không luyện tập, chỉ biết làm loạn và yêu đương.
Thẩm Kiều Ninh tức giận đến mức tự đánh mình một roi bằng que dạy, sau đó bình tĩnh tìm giáo viên yêu cầu chuyển từ múa cổ điển sang học ba lê.
Mọi người: "Làm loạn đi, cứ tiếp tục làm loạn đi, xem cô làm loạn được đến bao giờ!"
Thẩm Kiều Ninh làm loạn đến tận cuộc thi ba lê quốc tế, giành về tấm huy chương vàng đầu tiên cho cả nước.
[2] Vị thượng tá trong quân đội không thể chịu được cảnh những tân binh bị các nữ diễn viên của đoàn văn công làm mờ mắt, liền nghiêm mặt đến đoàn văn công yêu cầu giảm bớt các buổi biểu diễn.
Không ngờ lại được chiêm ngưỡng một bóng hình tuyệt đẹp bên ngoài phòng tập, từ đó làm tan chảy tảng băng trong lòng, mở ra một hồ nước ấm áp, chờ đợi thiên nga nhỏ của anh bay đến đây nhảy múa.
[3] Hai bậc trưởng bối lo lắng cho chuyện hôn nhân của con cái, sau khi bàn bạc quyết định tác hợp cho hai người, một lần giải quyết được vấn đề nan giải của cả hai nhà.
Thẩm Kiều Ninh không có tâm tư yêu đương: "Tôi chỉ muốn nhảy múa."
Thượng tá Cố có người trong lòng: "Tôi chỉ muốn đánh trận."