Chương 8

——

Hai chị em Giản Lộ nhận lấy đồ đạc của chị cả, vui vẻ cảm ơn rồi mới rời đi.

Buổi chiều đến phiên hai chị em đến đại đội nghe đại hội, lúc này tuyết đã ngừng, nhưng tuyết đọng không ít, hai người đi không nhanh, đến khi đi tới gần chỗ ở của thanh niên tri thức thì lại gặp phải một người mà Giản Lộ không muốn nhìn thấy - - con rể Hồng Cường do Giản Hoa Lâm chọn.

Hồng Cường dáng vẻ hung ác, to con, ngũ quan thô kệch.

Lúc này anh ta cũng chuẩn bị đến đại đội nghe đại hội giáo dục tư tưởng, bất quá hắn bởi vì ba mẹ mất sớm không ai quản nên từ nhỏ anh ta đã lười nhác, lề mề đi đường lại gặp phải con gái út nhà họ Giản, Giản Lộ.

Nếu hỏi cô gái nào đẹp nhất công xã Hồng Tinh, vậy đó chính là Giản Lộ.

Lúc này cho dù mặc một bộ áo khoác đầy miếng vá lỗi vẫn không ngăn được nhan sắc của cô.

Gió thổi phất qua khuôn mặt trứng ngỗng trắng nõn, mắt hoa đào lay láy, cổ thiên nga thon dài như phát sáng, bắt mắt nhất vẫn là bộ ngực cao ngất, như là hai quả đào giấu ở dưới lớp đồ lắc lư khiến ánh mắt Hồng Cường nóng lên.

Hồng Cường vốn ước định với Giản Hoa Lâm một tháng sau tới cửa cầu hôn, giờ phút này hắn lại ngại một tháng có chút dài.

"Đồng chí Giản Lộ! "



Hồng Cường tiến lên hai bước, ý thức được mình vội vàng nên bổ sung thêm một câu.

"Đồng chí Giản Hân cũng ở đây nha."

Giản Hân liếc mắt nhìn em rể tương lai, người cao to rất dọa người, có điều vừa nghĩ tới sau này người này xem như là người nhà của mình, cô tự nhiên cũng hiền hòa.

"Đồng chí Hồng Cường, anh còn không đến đại đội sao?"

"Chưa, tôi dậy muộn. "

Hồng Cường trả lời Giản Hân nhưng ánh mắt tập trung vào Giản Lộ.

Giản Lộ chỉ cảm thấy một ánh mắt sắc bén đảo qua hai má mình, thậm chí còn liếc nhìn ngực......Ghê quá!

Đừng thấy Hồng Cường hiện tại giả bộ ôn hòa hữu lễ, thực ra chính là kẻ tính tình thô bạo, rất dễ tức giận, giống như có chứng cuồng loạn, hoàn toàn không thể khống chế tâm tình của mình.

Giản Lộ sợ nhất là giao tiếp với người như vậy, một giây trước rất tốt, một giây sau có thể ra tay đánh người, quả thực đáng sợ.