Chương 45

----

Càng nói càng làm cho người ta cảm thấy là giấu đầu hở đuôi, Trần Hồng Quyên làm sao nhìn không ra nỗi khổ của đứa nhỏ này, bèn châm chọc Giản Hoa Lâm.

"Cái chén này thật không có mắt, ông nên cầm chắc một chút."

Trần Hồng Quyên là chủ nhiệm hội phụ nữ, đương nhiên là không sợ nam đồng chí như Giản Hoa Lâm, thậm chí có thể một mình mắng một đám!

Giản Lộ tỏ vẻ càng thảm, càng khiến cho bọn họ để ý.

"Vâng vâng, sau này chắc chắn sẽ cầm chắc."

Trần Hồng Quyên quay đầu nhìn Vương Hà, Vương Hà là mẹ đơn thân, nuôi ba đứa nhỏ không dễ dàng gì, Trần Hồng Quyên rất khâm phục người này, càng chưa nói đến người ta còn bồi dưỡng ra một đoàn trưởng.

"Chị Vương à, không phải chị nói để chúng tôi chứng kiến chị đính hôn cho Trình Tranh à?"

Vương Hà hướng về phía Trần Hồng Quyên cười, trấn an vỗ vỗ cánh tay Giản Lộ.

"Đúng vậy, hôm nay tôi đến thay con trai tôi là Trình Tranh đính hôn với con gái thứ tư của nhà họ Giản, Giản Lộ.



"Không được!"

Giang Yến và Hà Quảng Tường mặc kệ những chuyện khác, bọn họ không thể nhường cô con dâu này!

"Giản Lộ đã được hứa gả cho nhà bọn tôi!"

Đại đội trưởng và nữ chủ nhiệm liếc nhau, hai người trong nháy mắt hiểu được chuyện còn đang tranh chấp.

Ngụy Hưng Đức cảm thấy chuyện này không ổn, ông cũng đã từng chứng kiến lễ đính hôn của người khác, nhưng nào có chỗ nào hai nhà cướp một người vợ như ở đây.

"Giản Hoa Lâm, cậu làm như thế nào vậy?"

Ở tuổi này, muốn tới cửa cầu hôn chắc chắn phải đã được cô gái đồng ý mới đúng, bằng không không được tùy tiện tới cửa.

Giản Hoa Lâm cũng không nói gì, ông nào biết Vương Hà lại coi trọng Giản Lộ, muốn cô làm vợ cho con trai làm sĩ quan nhà bà.

Ông ta biết Trình Tranh, là quân nhân cấp bậc đoàn trưởng rất lợi hại, chỉ nghe nói là chân bị thương, đang đóng quân ở một hải đảo.

Theo lý thì con gái mình có thể gả cho đoàn trưởng, thân là ba vợ ông sẽ có tiếng, tuy nhiên đối với Giản Hoa Lâm thì tiếng tăm gì đó không quá quan trọng.

Một đứa con gái đi xa ngàn dặm theo chồng có ích lợi gì chứ?



Có lẽ nhiều năm cũng không trở về được, ông có muốn từ trên người con rể đoàn trưởng kiếm chút chỗ tốt có khi cũng khó.

Con gái gả đi như hắt nước ra ngoài, không bằng tìm con trai nhận làm con nuôi, ít nhất còn có thể dưỡng lão!

Lúc này Giản Hoa Lâm liền muốn giải thích với ba người đại đội trưởng, hơn nữa kiên định tỏ thái độ.

"Lộ Lộ đã hứa gả cho Hà gia, về phần Vương Hà không có liên quan gì, chúng tôi cũng không chấp nhận!"

Giản Lộ biết ông ta muốn thể hiện quyền uy người cha, vội đứng nói.

"Đại đội trưởng, bây giờ không phải không còn hôn nhân sắp đặt sao? Đều là xã hội mới, cháu thích anh Trình Tranh, cháu đồng ý gả cho anh ấy."

"Không phải con là một đứa nhút nhát sao? Sao dám nói thế này!"

Giản Hoa Lâm vừa nghe lời này liền muốn nổ tung, chỉ cảm thấy con gái mình không biết liêm sỉ, nào có người nào treo lời này ở bên miệng chứ.

Giản Chí Bằng nghe thấy giọng điệu của Giản Hoa Lâm liền nhíu mày, cảm thấy người này hơi nóng nảy.

"Tiểu Giản à, chuyện này không đến mức phải ầm ĩ. Người một nhà các cậu thương lượng một chút là được, chuyện vui đừng nháo đến trở mặt."