Chương 35

----

Trong sách, anh từng giúp đỡ nam nữ chính, đầy khí chất của một dai, sau này rất nổi tiếng trong phần bình luận của độc giả.

Giản Lộ từng bình luận góp vui trong nguyên tác, theo mọi người - nam chính là của nữ chính, Trình Tranh là của chúng ta!

Hả?

Hiện tại, cô thực sự thấy ảnh nam phụ thần cấp…?

Có lẽ là sở thích của tác giả, nam chính Phương Nguyên Lương có vẻ ngoài lịch sự, sau này vượt qua kỳ thi đại học được mở lại vào năm 1977 rồi trở về thành phố, đào tạo chuyên sâu về mặt học thuật.

Mà trong sách miêu tả nam phụ Trình Tranh hoàn toàn khác, cương quyết, đẹp trai. Anh như cây bạch dương đóng quân ở biên giới, cũng giống như đá ngầm bên bờ biển, thiêng liêng và không thể xâm phạm.

Lúc trước Giản Lộ xem miêu tả trong nguyên tác đã cảm thấy nam phụ này rất hợp với khẩu vị của mình, nhưng mà, người trong sách vẫn là người trong sách!

Bây giờ thì sao, người trong sách thật sự xuất hiện! Người trong sách còn đang đi tìm vợ!

Đây không phải là trùng hợp sao?

"Dì Vương."

Giản Lộ không biết nói như thế nào để không dọa người khác, dù là ngoại hình hay thân phận, Trình Tranh đều hợp với ý của cô, nếu không lấy thì quá ngu!

Hơn nữa trong khi cô bị nhốt ở Giản gia, luôn bị Giản Hoa Lâm tính toán dùng để đổi lấy con rể tới cửa, thật đúng là khát nước được người đưa nước!

Đôi mắt đẹp chuyển động, Giản Lộ mỉm cười, nói thẳng:

"Dì Vương, cháu nghe nói dì đang tìm vợ cho con trai?"



Chuyện này không phải bí mật, Vương Hà gật đầu đồng ý: "Không sợ cháu chê cười, đúng vậy! Thạch Đầu nhà chúng ta nhiều năm không về, nên dì không thể tìm được người phù hợp với nó."

"Vậy dì có yêu cầu gì với con dâu không?"

Giản Lộ biết rõ, có nguyên tác đảm bảo, nhân phẩm của người đàn ông đẹp trai này rất tốt. Dù sao trong thời đại này, không kết hôn rất khó, đã như vậy cô không thể tìm một người làm mình hài lòng sao?

Ở cạnh một người đẹp trai lại có năng lực rất tốt, nếu anh không muốn yêu, có lẽ sau khi kết hôn sẽ không đối xử tệ với mình, dù sao người này rất trọng tình nghĩa!

Vương Hà nghe cô gái nhỏ trước mắt nói đột nhiên thay đổi suy nghĩ, bà sống hơn nửa đời người, sao có thể không hiểu ý nghĩa đằng sau câu hỏi của Giản Lộ: "Lộ Lộ à, cháu muốn..."

"Dì Vương, nói thật với dì, cháu chỉ muốn hỏi dì cảm thấy cháu phù hợp không?"

Vương Hà chưa từng nghĩ tới một cô gái lại có thể bạo dạn đến vậy, nói thẳng việc này với mình. Nhưng khi bà nhìn lại Giản Lộ, trên khuôn mặt sắc sảo của cô chỉ có sự nghiêm túc, không hề có sự đùa giỡn.

"Cháu… Cháu thực sự muốn xem mắt với Thạch Đầu sao?"

Nhớ tới tin đồn bên ngoài, bà vội giải thích:

"Vết thương của Thạch Đầu nhà dì đã khỏi rồi, cháu đừng hiểu lầm!"

Giản Lộ lắc đầu, cô đương nhiên sẽ không hiểu lầm, nếu người này bị tàn tật, các độc giả có đồng ý không?

Trình Tranh là người hoàn mỹ!

Vương Hà và Giản Lộ, một người muốn tìm con dâu, một người muốn tìm chồng, hai người đều có chung suy nghĩ nên quyết định đến nhà Vương Hà nói chuyện.

Hiện tại Vương Hà ở một mình trong một ngôi nhà một tầng có hai phòng và một khoảng sân. Sau khi lên làm phó đoàn trưởng Trình Tranh đã chi tiền để sửa nhà, đó là một ngôi nhà gạch tốt nhất, mới tinh lại sạch sẽ.