Giang Mỹ Thư làm thêm giờ quá sức và đột ngột qua đời, bất ngờ xuyên không về thập niên 70, sống trong đại tạp viện. Cô không muốn nỗ lực, nhưng cũng hiểu rằng muốn sống tốt trong niên đại này rất khó khăn.
Tin xấu là: Chị gái sinh đôi của cô đã trọng sinh và không muốn kết hôn với gia đình có tứ hợp viện mà muốn hoán đổi với cô gả đến đại tạp viện.
Tin tốt là: Người đàn ông giàu có kia đã có một người con riêng lớn và họ không yêu cầu người vợ mới sinh con, chỉ cần quản lý tài chính trong nhà.
Giang Mỹ Thư rất vui mừng trước tin này.
Cô quyết định đổi chỗ với chị gái và bắt đầu một cuộc sống mới. Nhưng khi bắt đầu cuộc sống mới, cô phát hiện ra mình có một hệ thống.
Giang Mỹ Thư hào hứng bừng bừng: "Hệ thống à, cậu là hệ thống công lược hay hệ thống cứu rỗi vậy?"
Hệ thống: "Tôi là hệ thống ác độc!”
Giang Mỹ Thư: "..."
Lương Thu Nhuận, một người đàn ông thành đạt, địa vị cao, không quan tâm đến chuyện tình cảm. Sau khi xuất ngũ, anh nhận nuôi một đứa trẻ mồ côi là bạn chiến hữu cũ và trở về thủ đô, tập trung vào sự nghiệp. Để quản lý đứa con trai nổi loạn, anh đồng ý tham gia một cuộc mai mối do tổ chức giới thiệu và gặp Giang Mỹ Lan.
Tại buổi gặp mặt, anh đưa ra ba điều kiện: "Tôi làm việc bận rộn, có thể sẽ không về nhà thường xuyên, nhưng tôi sẽ giao sổ tiết kiệm cho em.”
“Chúng ta sẽ ở riêng sau khi kết hôn và không cần con cái.”
Giang Mỹ Thư ăn vịt quay: "Tùy anh."
“Nếu con trai tôi có bất kỳ vấn đề gì, em chịu trách nhiệm quản giáo nó."
Giang Mỹ Thư: "Muốn xen vào chuyện con cái à? Cơ hội tốt để làm ác đây rồi."
---
Sau khi kết hôn, chồng công tác không về nhà, con riêng nghịch ngợm cũng không chịu về nhà.
Giang Mỹ Thư nằm dài trong căn nhà 800 mét vuông một mình ngủ đến tận 12 giờ trưa, nhìn thấy con riêng đang gặm bánh mì lạnh, cô nói: "Con dậy sớm thế, không ngủ tiếp à?" Làm ác chính là nuôi dưỡng phế cậu.
Cậu con riêng 16 tuổi: "..."
Sau đó, cậu con riêng đánh nhau, cô đi giải quyết; cậu trốn học, cô xin nghỉ.
Chỉ số ác độc +1+1+1
Giang Mỹ Thư: "?"
Hệ thống: "Hoàn thành nhiệm vụ!"
---
Lương Thu Nhuận nghĩ rằng cuộc sống hôn nhân của mình sẽ tương kính như tân (tôn trọng nhau như khách)
Cho đến một đêm khuya tăng ca về nhà, cậu con riêng nghịch ngợm đuổi theo cô vợ nhỏ hiền huệ và cãi nhau ầm ĩ: "Em gọi chị là chị, sao chị không gọi lại em?"
Cô vợ nhỏ cười gian xảo: "Cậu ngốc, lừa cậu đó!"
Lương Thu Nhuận mở to mắt, hóa ra họ vẫn đang...
Anh nghĩ rằng đây chỉ là một sự cố, nhưng không ngờ lại trở thành chuyện thường ngày.
Giữa trưa, anh phải đến trường đón vợ và con, tối đến lại phải đến đồn cảnh sát để bảo lãnh vợ con. Đêm đến, anh còn phải lôi hai người không chịu ngủ về nhà.
Sau một thời gian dài như vậy, Lương Thu Nhuận từ một người nghiện công việc trở thành một người chồng mẫu mực, mỗi ngày đều về nhà đúng giờ.
Tình cảm của hai người tiến triển vượt bậc, tình yêu như lửa cháy.
Hệ thống: "Hãy bắt chước người vợ độc ác, tát chồng một cái thật đau!"
Giang Mỹ Thư tát vào mông chồng một cái: "Hệ thống, đủ độc ác chưa?"
Hệ thống: "..."
Lương Thu Nhuận: "Vợ yêu thật nhiệt tình."
---
Mẹ chồng đến nhà lập quy củ.
Hệ thống: "Hãy hoàn thành hình tượng cô dâu ác độc, dạy mẹ chồng một bài học."
Vừa lúc gặp người thân đến xin tiền, Giang Mỹ Thư giật lấy túi tiền từ tay mẹ chồng: "Cái này là của nhà ai mà mẹ muốn lấy thế?"