Chương 9: Sở Sở mất rồi

Còn có thể đợi khi có một trăm đồng tiền của hồi môn mới đồng ý cưới đúng là mặt dày vô sỉ.

“Vân Sở Sở, mày đúng là con tiện nhân, mày đúng là muốn ăn đòn.” Cô ta nói xong liền vọt về phía Sở Sở.

Lúc Vân Thanh Thanh chuẩn bị xông tới Sở Sở liền theo lực đạo rớt vào trong nước, sau đó nhân lúc Vân Thanh Thanh không nhìn thấy cô nhanh chóng đi vào không gian.

Nháy mắt Vân Thanh Thanh liền xông tới, Sở Sở vốn muốn dạy cho cô ta một bài học, báo thù cho nguyên chủ cho tốt, nhưng lúc nhìn Vân Thanh Thanh phía sau vừa lúc cũng có người lại đây, lại nghĩ đến người trong nhà đem cô ra làm lễ hỏi, nếu bọn họ đối xử với cô như vậy, cô cũng không cần thiết phải ở lại nơi này, nghĩ vậy cô mới nhảy xuống sông. Đến lúc đó bọn họ ở dưới sông tìm không thấy cô, khẳng định sẽ cho rằng cô bị nước cuốn trôi, dòng sông này đủ lớn, nước chảy xiết.

Cũng làm Vân Thanh Thanh bị người khác nhìn thấy cô ta đẩy em họ mình xuống sông chết đuối, cho dù là thất thủ, cho dù không ngồi tù chắc chắn cũng sẽ không sống quá tốt.

Lại nói tiếp, lần trước nguyên chủ bị Vân Thanh Thanh đẩy xuống sông, cô cũng coi như giúp nguyên chủ báo thù, nhưng lần trước không có người chứng kiến, cho nên đối với thanh danh của Vân Thanh Thanh cũng không có gây ra chút tổn hại nào. Nhưng lần này thì khác, có người nhìn thấy, sẽ không còn may mắn như vậy nữa.

Lúc này các người đi ngang qua, ra đến cuối bờ sông, có mấy cô gái đến gần bờ sông, vừa lúc nhìn thấy Vân Thanh Thanh giương nanh múa vuốt đẩy mạnh Sở Sở xuống sông, đều xanh cả mặt mày, có người vội vàng chạy đi kêu người lớn.

Ngay lúc hai vợ chồng Vân Chí Cường vừa đến, trong nước đã có vài người xuống sông tìm, nhưng kết quả không cần nói cũng biết. Lúc này có người nói, thời gian dài như vậy, còn không thể tìm được, cơ thể cũng không có nổi lên, sợ là đã bị nước trôi đi rồi. Sắc mặt Vân Chí Cường xanh mét đứng ở cuối bờ sông, Lý Hương Lan chỉ biết khóc. Chỉ có Vân Thạc nghe được người khác bên cạnh nói là Vân Thanh Thanh đẩy mạnh chị gái anh xuống nước, anh tức giận bừng bừng đi lên một hai muốn đánh chết Vân Thanh Thanh giúp chị gái báo thù, nhưng lại bị người khác kéo lại. Sau đó đoàn người mới nói theo dòng nước đi xuống tìm. Nhưng trong lòng mỗi người đều biết, khẳng định là lành ít dữ nhiều.

Sau đó vợ chồng Vân Chí Cường rốt cuộc cũng kiên cường, cùng Vân Thanh Thanh náo loạn một hồi, nhưng chung quy vẫn là thỏa hiệp, trải qua chuyện này, Vân Thạc đối với cha mẹ, lòng cũng nguội lạnh, trở nên càng ngày càng trầm mặc.

Mà Vân Thanh Thanh bởi vì chuyện này, hôn sự với Lý Thạc Nham tự nhiên cũng không thành, còn bởi vì thanh danh không tốt, không ai dám cưới, cuối cùng chỉ có thể ở nơi xa tìm đại một người đàn ông tuổi tác đã cao lại thích uống rượu đánh người. Nhưng điều này Sở Sở cũng không biết.

Sở Sở ở trong không gian vẫn luôn đợi đến khi trời tối mới ra ngoài, bò lên trên bờ sau đó tiến vào không gian thay quần áo rồi ra ngoài, không có cách nào khác, ai làm không gian chỉ có thể đi vào liền không thể tự nhiên lúc nào nên ra đâu!

Sở Sở đem tinh thần lực phóng ra ngoài, dường như đối sự việc trong thôn rõ như lòng bàn tay, nghe mọi người đều đàm luận sự việc hôm nay, đều nói Vân Thanh Thanh tâm cơ độc ác, còn vợ chồng Vân Chí Cường là những kẻ hèn nhát, cùng chuyện Vân Thạc muốn cùng Vân Thanh Thanh liều mạng.

Nói thật, trong nhà người quan tâm nguyên chủ nhất chính là người em trai này, khi còn nhỏ, lúc em trai còn ba tuổi, người trong nhà đều đi làm, phần lớn thời gian nguyên chủ đều chơi với em trai, hiện tại biết cô không còn nữa, nếu nói thương tâm chỉ sợ cũng chỉ có Vân Thạc.

Nghĩ vậy, Vân Sở Sở thừa dịp đêm dài trở về nhà, lúc cô đi trộm bán lương thực, tiền đều đặt ở đây, chỉ có nguyên chủ cùng em trai biết đến chỗ này, thật ra nó ở trong một cái bình nhỏ dưới giường.