Chương 26

Nói xong Đồng Vận lại nhìn đồ đạc xung quanh một chút xem có được sắp xếp ổn thỏa không, có bừa bộn hay không. Dọn dẹp sơ qua một chút, cô mới chuẩn bị đi ra ngoài.

Bởi vì đang trong tháng ở cữ không tránh được trong buồng có một số đồ đạc linh tinh, nếu khách tới thấy được, thì thật sự cũng không được ổn cho lắm. Nhất là đồ ăn thức uống vô tình để khách nhìn thấy, lại không mang ra cho người ta ăn thì hơi kỳ, mà đãi họ ăn thì gia đình cô cũng không rộng rãi hay dư thừa tới vậy, nên tốt nhất vẫn là cất kỹ lại.

Giống Tôn Lục lần trước mang theo một đám con nít tới đây, đang trong tháng mà để bọn nhỏ chạy nhảy ầm ĩ vô cùng không có ý tứ chút nào.

Bên này Trần Tú Vân thay Đồng Vận đem cất kỹ sữa mạch nha, xong xuôi hết mới dám ra ngoài tiếp khách: "Đến đây nào, sao hôm nay tan tầm sớm thế?"

Ở ngoài cửa là Lưu Thụy Hoa, Kha Nguyệt, còn có Mạc Noãn Noãn, đây đều là những thanh niên trí thức xuống nông thôn cùng một lúc với Đồng Vận.

Thời điểm Đồng Vận chưa cưới, quan hệ của mấy người bọn họ cực kì tốt, cũng coi là đồng tâm hiệp lực với nhau cùng làm việc, bây giờ nghe nói Đồng Vận sinh, bọn họ hẹn nhau đi qua đây thăm cô xem cô như thế nào rồi.

Lưu Thụy Hoa đã cầm mấy đồ vật trong tay đưa tới nói: "Đồng Vận, đây là đồ ba chị em chúng tôi góp lại mua tặng cho cô đây, chúc mừng cô mẹ tròn con vuông.”

Đồng Vận đưa mắt nhìn sang thấy trong đó là hai lá giấy được bọc trong bao lễ màu vàng, dùng da trâu làm dây thừng cột lại chắc chắn, phía trên vô cùng vuông vức có kẹp một mảnh giấy lớn màu đỏ khoảng chừng bàn tay. Bao giấy vàng bởi vì bị buộc chặt nhìn hơi xẹp, đoán chừng chắc không phải là mấy loại bánh ngọt, nếu cô đoán không nhầm chắc là đường đỏ.

Nếu là đường đỏ thì thật là quà quý giá rồi, bởi vì một cân đường đỏ đã tiêu tốn hết mười sáu công điểm, hai cân thì lên đến ba mươi hai công điểm rồi.

Ở vùng nông thôn này nhóm nữ thanh niên trí thức các cô đều phải dựa vào công điểm để được phân chia đồ ăn, làm một ngày mới được tám công điểm, mà tám công điểm này muốn đổi ra tiền còn phải phụ thuộc vào sản lượng của đội sản xuất.

Đội sản xuất quyết định nhận đồ ăn rồi đem đồ ăn chia cho tất cả mọi người trong đội tùy theo công điểm của họ, thì tính ra công điểm cũng chẳng khác gì tiền là bao.

Mà nói tới dựa vào việc phân chia như vậy, tính ra làm một ngày nhiêu đó công điểm thì được khoảng ba mao tiền. Lấy hai cân đường đỏ mà tính ra thì hai cân này tương đương với bốn ngày công.

"Mua những thứ này làm gì, tôi ở chỗ này không thiếu cái này đâu! Để tiền đó mọi người giữ lại mua chút lương thực có phải tốt hơn không chứ!”

Đồng Vận là thật tâm vì các cô mà cảm thấy đau lòng, không chỉ riêng mỗi đường đỏ mà thôi, họ còn mang thêm một số quà cáp linh tinh qua tặng cho cô, làm cô thật sự rất cảm động.

Lưu Thụy Hoa cười xem như không có gì to tát, cô nói: “Cô đời này đâu phải lúc nào cũng sinh em bé đâu, nên chúng tôi tranh thủ đến thăm cô sẵn gửi chút quà, đâu phải lúc nào cũng có dịp như thế này chứ.”

Mạc Noãn Noãn từ bên cạnh chỉ vào Lưu Thụy Hoa nói: "Chúng ta chỉ xuất tiền, đường phiếu là Lưu Thụy Hoa cống hiến đấy, cô muốn cám ơn thì cám ơn cô ấy đó!"

Kha Nguyệt là người đầu tiên đến bên giường, cô muốn xem em bé mới vừa sinh của Đồng Vận hình dáng ra sao, vừa nhìn thấy Mật Nha cô đã hét lên vì kinh ngạc: "Cô bé thật nhỏ, làm sao mà có thể nhỏ như vậy!?"

Trần Tú Hoa vừa đi lấy nước cho các cô vào nghe thấy vậy, nhịn không được bật cười: "Các bé con vừa ra đời đều nhỏ như vậy đấy, chờ em sinh em bé sẽ biết thôi!"

Kha Nguyệt và Đồng Vận là bạn học với nhau lúc ở trường cao trung, họ làm bạn thân rồi cùng đi đến đại đội Đại Bắc, thời điểm Đồng Vận gả cho Cố Kiến Quốc thì Kha Nguyệt cũng gả cho Cố Dược Tiến cùng thôn.

Cố Dược Tiến thuộc gia đình ba đời làm nông, cũng xem như là trong sạch, nhưng lại nghèo đến nỗi phải gọi là rớt mồng tơi. Thế nhưng Kha Nguyệt cũng không quan tâm, cô chỉ quan trọng người cô yêu là anh thôi.