Sau khi cơm nước xong xuôi, Tần Hàn Thư nhìn sắc trời rồi vẫy tay gọi Mã Triều Dương.
Thấy Tần Hàn Thư nở nụ cười hiền lành thân thiện, Mã Triều Dương cũng vui vẻ chạy lại: "Có chuyện gì vậy?"
Tần Hàn Thư cười nói: "Cũng không có gì, chỉ là tôi muốn hỏi anh một chút, liên quan tới vấn đề chỗ ở của chúng ta, anh biết đại đội sắp xếp như thế nàokhông?"
Mã Triều Dương gãi đầu một cái: "Làm sao tôi biết chuyện này được, không phải bí thư chi bộ nói ngày mai sẽ tổ chức họp rồi công bố sao?"
Tần Hàn Thư thở dài: "Hai gian hầm trú ẩn của đại đội hiển nhiên là không đủ ở, chẳng lẽ bọn họ định phân chúng ta đến nhà của người dân trong thôn sao? Con người của tôi có chút thói quen hơi đặc biệt trong sinh hoạt, nhỡ đâu rèn luyện không tốt khiến người khác khó chịu, tôi cũng không dễ chịu."
"Ai, tôi lo quá..."
Mã Triều Dương nghiêm túc suy tư một hồi: "Nếu không thì còn có thể làm sao? Cũng không thể..." Mã Triều Dương dừng lại, nhìn về phía Tần Hàn Thư, không xác định nói: "Đại đội sẽ xây ký túc xá mới cho chúng ta sao?"
Tần Hàn Thư nói: "Nếu xây ký túc xá mới, chắc chắn cũng là mấy người ở cùng nhau, không khác gì ở nhà người dân trong thôn là mấy."
Mã Triều Dương xoa xoa cái cằm có chút phát sầu: "Cô không nói tôi còn không nghĩ tới chuyện này đâu. Từ nhỏ tôi đã ở một mình một phòng, bây giờ nghĩ đến chuyện sẽ ở cùng người khác trong một thời gian dài... Cho dù là Lâm Chi Hằng tôi cũng không quá vui lòng, quá không được tự nhiên!"
Ở niên đại này có thể một mình ở một phòng từ nhỏ, quả nhiên gia đình Mã Triều Dương có điều kiện rất tốt.
Tần Hàn Thư biết Lâm Chi Hằng có xuất thân không tệ, chỉ là giai đoạn này cha mẹ của anh ấy đều đi học trường cán bộ, anh ấy mới đến đại đội.
Ban đầu cô không biết Mã Triều Dương, nhưng mà trong một cuộc trò chuyện trước đó, cô biết anh ta và Lâm Chi Hằng ở cùng một đại viện quân đội .
Tần Hàn Thư nói tiếp: "Mã Triều Dương, hai chúng ta cùng đến đại đội xin thử đi, tự mình xuất tiền làm hầm trú ẩn ở riêng, anh cảm thấy thế nào?"
Ánh mắt Mã Triều Dương sáng lên, lại do dự nói: "Tốt thì tốt, nhưng liệu đại đội có đồng ý không?"
Tần Hàn Thư suy nghĩ một chút nói: "Hẳn là sẽ đồng ý thôi, chúng ta cũng không làm ảnh hưởng đến người khác, còn tiết kiệm tiền cho đại đội nữa nha."
"Được!" Mã Triều Dương sảng khoái đồng ý: "Ngày mai hai chúng ta đi tìm bí thư chi bộ Chu."
***
Sáng ngày hôm sau, tất cả thanh niên trí thức đều tập trung tại sân của trụ sở đại đội.
Quả nhiên bí thư chi bộ Chu nói về chuyện xây ký túc xá.
... Về chuyện xây ký túc xá, đại đội sẽ toàn quyền phụ trách, không cần mọi người phải bỏ ra cái gì, nhưng mọi người phải cử hai đồng chí nữ đến nấu ăn cho những người lao động trong hầm lò.
"Yên tâm, lương thực cũng lấy của đại đội."
Nói xong, bí thư chi bộ Chu bèn nhìn về phía một nam thanh niên trí thức: "Thanh niên trí thức Tiết, tôi giao chuyện sắp xếp người nấu cơm cho cậu."
Mặc dù Tiết Tân Duệ chỉ mới đến vào năm ngoái, nhưng anh ta sống ở đại đội, trên đại đội có chuyện gì đều do anh ta truyền đạt cho thanh niên trí thức. Một lần hai lần, đại đội dứt khoát giao cho anh ta vị trí đội trưởng thanh niên trí thức.
Tiết Tân Duệ lập tức trả lời: "Vâng, tôi nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa."