Chương 20: Cao Nguyên Hoàng Thổ 1

Bấy giờ Hồ Văn Văn mới biết công việc trong xưởng dệt đã được Tần Hàn Thư chuyển giao cho người khác.

… Con khốn nạn này!

Hồ Văn Văn lại ở nhà nhóc khóc lóc làm loạn, bảo Hồ Đại Dũng tìm cho cô ta một công việc mới.

Nhưng Hồ Đại Dũng làm gì đủ bản lĩnh để giải quyết vấn đề công việc cho Hồ Văn Văn chỉ trong thời gian ngắn như vậy?

Đã vậy nhà họ vừa gặp cướp, tổn thất bao nhiêu tài sản, Hồ Đại Dũng đang ôm nỗi bực khôn nguôi, mà Hồ Văn Văn cứ vô thố ồn ào như vậy khiến ông ta lại càng tức.

“Không phải chỉ là về quê thôi à? Đâu phải mày chưa từng ở quê đâu?”

Hồ Đại Dũng vốn không dành nhiều tình cảm cho cặp long phượng không sống bên cạnh ông ta từ nhỏ, có điều giờ ông ta khá coi trọng đứa con trai kế thừa hương khói Hồ Binh Binh.

Nhưng Hồ Binh Binh lại là đứa ngu si đần độn, chắc chắn tương lai cần chị gái Hồ Văn Văn giúp đỡ nhiều, vậy nên Hồ Đại Dũng mới đối xử tốt với Hồ Văn Văn chút.

Vào những thời điểm quan trọng, Hồ Đại Dũng sẽ không quan tâm đến cảm nhận của Hồ Văn Văn.

Về quê thì về quê, bây giờ trong nhà không còn tiền nữa, công việc của Hồ Văn Văn cũng thất bại, ở lại đây thì ông ta nuôi sao nổi?

Bọn họ về quê sẽ giảm bớt một phần gánh nặng trong gia đình.

Nhưng chuyện Hồ Văn Văn về quê hay không không quan trọng, mà biến cố tiếp theo đã khiến nhà họ Hồ như sụp đổ.

Hồ Binh Binh giở thói lưu manh với công nhân nữ của xưởng chế biến thịt và bị chỉ trích dữ dội.



Chuyện này đã khiến thanh danh lẫn con đường tương lai của Hồ Binh Binh bị huỷ hoại.

Mặc dù Hồ Binh Binh không phải ngồi tù do tính chất phạm tội nhẹ cộng thêm việc đầu óc có vấn đề, nhưng anh ta không thể giữ nổi công việc ở xưởng chế biến thịt, các đơn vị khác cũng không nhận anh ta vào làm.

Sau này anh ta sẽ phải sống dựa dẫm vào Hồ Đại Dũng.

Hồ Đại Dũng dẫn bà cụ Hồ tới xưởng làm loạn nhưng vô ích, chính công nhân nữ kia đã xác định và chỉ đích danh Hồ Binh Binh.

Làm gì có người phụ nữ nào lại bất chấp danh dự của bản thân để nói dối bằng những chuyện khốn nạn thế này? Vậy nên người trong xưởng hoàn toàn không hề nghi ngờ lời công nhân nữ kia.

Xưởng chế biến thịt nói rõ rằng nếu Hồ Đại Dũng vẫn tiếp tục làm loạn thì ngay đến ông ta cũng không giữ nổi công việc của mình.

Hết cách, Hồ Đại Dũng chỉ đành chấp nhận sự thật.

Chỉ qua một cái chớp mắt, cả gia đình bị đảo lộn, tưởng chừng long trời lở đất.

Dù chuyện công việc ở xưởng dệt có do Tần Hàn Thư giở trò quỷ sau lưng thì giờ cô cũng cao chạy xa bay tới phương nào rồi, Hồ Đại Dũng không có cách gì với cô.

Nhưng hàng loạt biến cố xảy ra quá ly kỳ.

Sau khi Hồ Đại Dũng biết chuyện Hồ Binh Binh sàm sỡ một công nhân nữ chưa được bao lâu, ông ta đã đến nhà công nhân nữ kia và dùng tiền để giải quyết, theo lý thuyết, công nhân nữ kia sẽ không làm to chuyện nữa.

Ngoài ra còn thêm chuyện có trộm vào nhà, phía đồn công an không điều tra ra được gì. Sau khi nghe Hồ Đại Dũng thuật lại vụ việc, công an còn nghi ngờ có phải Hồ Đại Dũng cố tình trêu chọc công an không.

Làm gì có chuyện đồ đạc trong nhà tự nhiên biến mất?



Điều quan trọng hơn là Dương Ái Trình đã gặp ác mộng trong hai đêm liên tiếp…

Mặc dù Hồ Đại Dũng mổ heo cả một đời nhưng những điều này vẫn khiến ông ta sợ hãi, chẳng lẽ hồn ma của người đàn ông kia thật sự hiển linh?

*

Xe lửa đi đi dừng dừng, suốt ba ngày ba đêm sau mới tới tỉnh thành nơi cắm đội.

Di chuyển từ tỉnh thành phải ngồi xe lửa thêm nửa ngày nữa mới tới ga tàu hoả của huyện.

Tất cả các phương tiện đều là ghế cứng nên việc ngồi thẳng lưng lâu rất khó khăn.

Tất cả những thanh niên trí thức trong xe đã mệt lả người ở ngày thứ hai, giờ họ như được sống lại, vội vã khiêng hành lý xuống.

Thấy Tần Hàn Thư và Trần Như mang nhiều hành lý, Mã Triều Dương có ý tốt muốn giúp đỡ bọn họ, thậm chí còn gọi Lâm Chi Hằng tới đỡ.

Triệu Như ngượng ngùng xoắn xít nói cảm ơn.

Tần Hàn Thư khéo léo từ chối ý tốt của Mã Triều Dương, tự kéo hành lý đi xuống.

Mất công dưỡng mấy ngày, vết cắt trên cổ tay Tần Hàn Thư đã mờ dần đi, cô cảm thấy cơ thể mình không yếu đuối tới vậy, ít ra vẫn có thể tự kéo đống hành lý này.

Tất nhiên, Lâm Chi Hằng chỉ tập trung xuống xe lửa với bộ mặt lạnh lùng, hoàn toàn không có ý định giúp đỡ Triệu Như lấy hành lý.

Mã Triều Dương đành một mình khiêng hành lý cho cả hai người, khó khăn lắm mới xuống được xe lửa. Triệu Như đi tay không phía sau.