Khi nhà họ Hồ rời đi, Tần Hàn Thư cũng ra ngoài đi tới hẻm Quan Kiều.
Trước khi rời đi, cô tìm tất cả tiền trong nhà Dương Ái Trinh, hết thảy được hơn ba trăm đồng, lại thêm sáu trăm của mình, về cơ bản cũng được một ngàn đồng tiền.
Hẻm Quan Kiều không giống với bên nhà cô, rất nhiều người sống ở nơi này. Trong sân, trên hành lang, những nơi có thể xây dựng nhà cửa đều được tận dụng triệt để, nơi không thể xây dựng cũng chất đầy đồ lặt vặt, đây là một tạp viện lớn điển hình.
Tần Hàn Thư tiến vào một trong những tạp viện đó rồi gõ cửa một căn phòng đang truyền ra âm thanh của một vở kinh kịch nổi tiếng.
Rất nhanh, “Hồng đăng ký” trong radio đã ngừng lại, cửa phòng mở ra, một người thanh niên mặc quân trang xanh lục_xuất hiện trước mặt Tần Hàn Thư, dò xét cô một chút, rồi hỏi: "Cô tìm ai?"
Tần Hàn Thư nói: "Tôi tìm anh, Lý An Quốc."
Ánh mắt Lý An Quốc lóe lên, ra vẻ trầm tư rồi nói: "A... Cô là...."
Tần Hàn Thư cười nói: "Bạn học của em họ anh, Trần Hồng."
Nghe thấy tên Trần Hồng, Lý An Quốc thả lỏng trong lòng, vẫy tay với Tần Hàn Thư một cái: "Cô đến đây để lấy sách giáo khoa đúng không? Vào đi."
Tần Hàn Thư lách mình đi vào, Lý An Quốc cũng không đóng cửa mà để cửa mở rộng.
Mãi cho đến khi một bà thím ở bên ngoài thu hồi ánh mắt dò xét bọn họ, đi vào trong sân nhà mình, Lý An Quốc mới nhỏ giọng nhanh chóng hỏi: "Cô muốn cái gì?"
Tần Hàn Thư đúng là bạn học của Trần Hồng, Trần Hồng cũng đúng là em gái họ của Lý An Quốc.
Lý An Quốc là nhân viên của nhà máy in và nhuộm khu phố, nhưng lại bí mật làm mấy việc đầu cơ trục lợi phiếu.
Chỉ có người quen biết giới thiệu, mới có thể tìm được nơi này của anh ta.
Tần Hàn Thư không phải do Trần Hồng giới thiệu, sau khi cô chết, đứng trong không gian đã nghe Lý An Quốc khoe khoang về quãng thời gian mua bán "huy hoàng" của mình những ngày này.
Vào thời điểm đó, Lý An Quốc đã là một thương nhân thành công và có một số giao dịch kinh doanh với Hồ Văn Văn.
Tần Hàn Thư thấp giọng nói: "Tôi muốn tất cả các loại phiếu, đặc biệt là phiếu công nghiệp, anh có bao nhiêu tôi lấy bấy nhiêu."
Lý An Quốc liếc cô một cái: "Phiếu công nghiệp rất khó kiếm."
Ý anh ta là nó rất đắt tiền.
Phiếu công nghiệp sử dụng được rộng rãi, lại ít phát hành, quý là chuyện đương nhiên.
Tần Hàn Thư nói: "Tôi cần gấp, trong hôm nay nhất định phải đưa cho tôi, vẫn là câu nói kia, anh có bao nhiêu tôi lấy bấy nhiêu."
"Trong hôm nay?" Lý An Quốc trầm tư một phen: "Thời gian quá gấp gáp, tôi có thể cung cấp cho cô tối đa hai đến ba trăm phiếu công nghiệp, một khối tiền một tờ."
Đắt thật đấy.
Nhưng mà trước kia Dương Ái Trinh cũng đã từng tìm hiểu, ở chợ đen cũng là cái giá này, Lý An Quốc thật sự cũng không lừa cô.
Tần Hàn Thư gật đầu nói: "Bao lâu nữa thì tôi có thể lấy? Chúng ta hẹn gặp ở đâu?"
Lý An Quốc suy nghĩ một lúc rồi nói: "Trước tiên cô cứ tìm một nơi khác đi dạo vòng vòng, hai giờ sau cô đến văn phòng nhà máy in ấn đường phố tìm tôi."
Anh ta dám làm mấy việc mua bán chợ đen ở đơn vị làm việc....
Tần Hàn Thư gật gật đầu.
Lúc cô rời đi, Lý An Quốc thật sự đưa cho cô một quyển sách giáo khoa, để cô cầm ở trong tay.
Ngay khi cô bước ra khỏi cửa, “Hồng đăng ký” ở trong phòng lại vang lên.
Cách hẻm Quan Kiều không xa có một tiệm sách Tân Hoa, Tần Hàn Thư đi vào dạo hai giờ, cô mua mười mấy quyển tiểu thuyết, muốn chuẩn bị một chút cho giải trí sinh hoạt về sau khi mình xuống nông thôn.
Nghĩ đến chuyện về sau sẽ khôi phục kỳ thi đại học, cô lại mua một số sách hướng dẫn học tập, cũng như vở và bút.
Lý An Quốc rất có bản lĩnh, gom được một đống lớn các loại tem phiếu.
Anh ta giao danh sách đã liệt kê xong cho Tần Hàn Thư.
Phiếu thực phẩm, phiếu thịt, phiếu thực phẩm phụ, phiếu dầu vừng, phiếu vải, phiếu bánh kẹo, phiếu bánh ngọt, phiếu xà phòng... Ngay cả phiếu bóng đèn cũng có.
Bao gồm hầu hết mọi mặt trong sinh hoạt.