Bạch Đào mang theo hệ thống thương thành xuyên đến thế giới song song ở thập niên 70.
Mới vừa xuyên qua lại không cẩn thận dụ dỗ người đàn ông dũng mãnh.
Bạch Đào nhìn người đàn ông cao lớn đĩnh bạt, vai rộng eo thon, đôi mắt thâm thúy thanh minh, người đẹp trai nhưng nửa bên mặt có một vết xẹo dài từ lông mày kéo tới mang tai, vừa nhìn là biết anh bá đạo không dễ chọc.
Ai biết, Bạch Đào lại bị người đàn ông thô kệch bá đạo này sủng lên trời.
Người trong thôn đều nói: Mối quan hệ vợ chồng này không thể kéo dài lâu được.
Mọi người chờ lại chờ, vết sẹo trên mặt Cố Tranh lại không thấy đâu nữa?
Cố Tranh tới huyện thành làm việc ở trong đội vận chuyển sao?
Hàng tháng lấy tiền lương, tới tết còn có phúc lợi và lễ lạc.
Bạch Đào đỡ eo nhỏ run rẩy, người đàn ông thô kệch này có thể lực thật tốt.
——
Trần Ngọc trọng sinh, cô ta biết Cố Tranh sẽ là đại lão ở tương lai, Cố Tranh và Bạch Đào có cảm tình không tốt, cô ta liền lén lút chờ Bạch Đào và Cố Tranh ly hôn thì cô ta sẽ thuận lợi mà xen vào giữa.
Chính là cô ta chờ mãi, chờ mãi, lại nhận được tin tức Bạch Đào tới huyện thành hưởng phúc?
Cái gì, Bạch Đào mang thai, còn là một thai tam bảo?
Cái gì, Bạch Đào thi đậu đại học?
Vì sao mà đời này lại không giống với đời trước chứ?