Nói là làm, bàn tay nhỏ bé của Bạch Đào lướt qua ranh giới rõ ràng ở giữa hai người, lặng lẽ chạm vào mu bàn tay của anh.
Cố Tranh chợt cứng đờ người, từ từ quay đầu nhìn cô. Đôi mắt sâu thẳm của anh sáng lên giống như mắt sói tỏa sáng trong đêm. Phản ứng của anh thật nhanh, giống như trong nháy mắt thu bàn tay của mình lại.
Bạch Đào không ngờ anh lại phản ứng lớn như vậy. Đôi mắt hạnh của cô lóe lên vẻ xảo quyệt. Cô quyết định sau này khi không có việc gì làm sẽ trêu chọc anh nhiều hơn.
Ai biết, Cố Tranh là người thuận cột mà leo lên.
Trước khi Bạch Đào kịp phản ứng lại thì Cố Tranh đã quay người lật lại.
“……” Cô muốn nói cô không muốn tiến triển nhanh như vậy, anh có tin không?
Cô dự định hôm nay nắm tay một chút, ngày mốt hôn hay gì đó. Ít nhất cũng phải bồi dưỡng tình cảm trong mấy ngày!
Rõ ràng là Cố Tranh đã hiểu lầm.
Anh nghĩ cô chủ động muốn chuyện kia.
Bạch Đào vừa định từ chối thì đã bị Cố Tranh chặn miệng lại.
Lời nói lập tức lại bị nuốt xuống.
Sau đó, cô cũng mơ mơ màng màng không biết chuyện gì đã xảy ra.
Thân hình của Cố Tranh thật sự quá tuyệt. Cô dùng bàn tay nhỏ bé chống lên ngực anh, cơ ngực rắn chắc như thép, đường vân cơ bắp tràn đầy sức lực mạnh mẽ, ở phía dưới là cơ bụng tám múi với khe rãnh rõ ràng, cánh tay cũng rất đẹp và mạnh mẽ.
Ô ô…… Trầm mê trong sắc đẹp……
Cô không biết cô đã bị đòi hỏi bao nhiêu lần.
Cuối cùng Bạch Đào mệt đến mức ngay cả đầu ngón tay cũng không muốn cử động.
Cả người cô dính nhớp nháp vô cùng khó chịu, sau đó Cố Tranh bưng chậu nước tới rồi nhẹ nhàng lau chùi sạch sẽ cho cô. Anh quấn cô vào trong chăn, thay một cái ga trải giường mới, rồi mới bế Bạch Đào lên giường.
Lúc Cố Tranh tỉnh dậy vào sáng sớm, nhìn cô gái nhỏ trong lòng ngực vẫn còn đọng những giọt nước mắt đáng thương trên mi mắt thì anh dùng ngón tay cái nhẹ nhàng lau đi, động tác nhẹ nhàng giống như đang nâng niu một báu vật, vô cùng cẩn thận vì sợ làm đau cô.
Sáng sớm hôm sau, Bạch Đào ngủ một giấc đến gần trưa. Thật sự là tối qua cô không ngủ được bao nhiêu cả.
Bên cạnh đã sớm không thấy bóng dáng Cố Tranh.
Bạch Đào đỏ mặt khi nhớ lại ngày hôm qua bản thân không tự chủ được. Ban đầu cô cảm thấy không thoải mái, nhưng Cố Tranh có năng lực học tập lực đáng kinh ngạc, anh dễ dàng nắm bắt được điểm mẫn cảm của cô…… Hơn nữa Cố Tranh cũng rất có tiền vốn (*)……
(*) Tiền vốn: Chỉ chỗ kia của đàn ông rất to.
A! Bản thân cô lại đang nghĩ đi đâu vậy, nhịn không được kéo chăn mỏng lên mà che kín mặt. Tuy rằng trong phòng chỉ có mình cô nhưng cô cũng cảm thấy rất xấu hổ.
Bộ quần áo cô đang mặc trên người không phải là bộ cô mặc trước khi đi ngủ. Không cần nghĩ thì cô cũng biết là ai thay cho mình.
Bạch Đào hơi xấu hổ mà khẽ vỗ lên khuôn mặt nhỏ nóng bừng của mình.
Cô nhớ ra Cố Tranh không có ở đây.
Bạch Đào mở hệ thống ra để xem hệ thống được cập nhật như thế nào rồi.
“Hệ thống thương thành phất nhanh đã được cập nhật thành công, mời ký chủ đi vào kiểm tra.”
Bạch Đào cực kỳ vui mừng, bấm vào trung tâm hệ thống thương thành. Cô phát hiện các sản phẩm bên trong đều đã được cập nhật, giá cả cũng đã được cập nhật theo giá cả thời đại này.
Khi ở mạt thế, hầu hết trong hệ thống thương thành đều là thức ăn nhanh nhưng hiện tại thì khác. Bên trong có bổ sung thêm rất nhiều hạng mục như gạo, bột mì, ngũ cốc, dầu, rau dưa trái cây, vật dụng hàng ngày, thực phẩm tươi sống đông lạnh, thức ăn nhanh tiện lợi,....
Ở chợ, thịt lợn giá bảy hào tám xu một cân nhưng cần phải có phiếu thịt, còn ở trong hệ thống thương thành thì không cần phiếu.