Chỉ là hắn chưa ngủ được với Tần Nhược, La Ái Quân đã có tư cách học viên công nông binh đi tỉnh thành học đại học, năm ngoái được Trần Kiến Phương con gái thư ký công xã coi trọng đã kết hôn, tính tình Trần Kiến Phương mạnh mẽ giống như vẻ bề ngoài, mỗi lần quay về thôn thấy Tần Nhược càng khiến cho trong lòng La Ái Quân ngứa ngáy, dù sao vợ hắn cũng không trở về thôn, La Ái QUân cố ý truyền ra tin đồn hắn và Tần Nhược nối lại tình xưa, người hắn coi trọng còn chưa có được không thể để người khác chiếm tiện nghi, cứ như vậy, cô gái thành thật trong sáng đã bị bịa đặt biến thành đôi giày rách không đứng đắn.
Mặc dù Điền Quế Phân thích làm mai mối, nhưng lần này cũng xuất phát từ lòng riêng, là bởi vì con gái Trương Ái Hoa của bà ta coi trọng Triệu Hãn Thanh goá vợ lại có hai con, nhưng Điền Quế Phân là người từng trải, biết người đàn ông có khuôn mặt và cái miệng kia có thể dỗ dành phụ nữ, cuộc sống không đáng tin cậy, một người đàn ông trưởng thành không gánh nổi thứ gì trên vai, điểm lao động còn không bằng phụ nữ, còn dẫn theo hai đứa nhỏ, chắc chắn không đồng ý để con gái nhảy vào hố lửa.
Sau khi tính toán, con gái nhà họ Tần chính là ngọn lửa trong tay không ai muốn, nhưng dáng người quyến rũ và khuôn mặt đẹp như vậy, người đàn ông nào cũng mong muốn, vì thế bắt đầu nhiệt tình giới thiệu đối tượng cho Triệu Hãn Thanh, Triệu Hãn Thanh vốn dĩ ghét bỏ Trương Ái Hoa lớn lên thô kệch giống mẹ, hơn nữa cả nhà Điền Quế Phân không dễ chọc, hắn ta cũng thức thời, cảm thấy thoả mãn chấp nhận ý tốt của Điền Quế Phân cũng chặt đứt lui tới với Trương Ái Hoa.
Trương Ái Hoa một đầu chui vào hố của Triệu Hãn Thanh không biết chuyện bên trong đó, cô ta tức giận vì người đồng chí hiểu mình như vậy lại bị Tần Nhược quấn lấy, không kiềm chế được đẩy Tần Nhược ốm yếu xuống sônh suýt chút nữa chết đuối, may mắ được giải phóng quân đi qua cứu lên, bây giờ nằm ba ngày mới tỉnh lại, nhưng linh hồn đã được thay thế.
Tần Nhược là lão đại huyền học, những người có quyền thế ở đế đô cũng phải cho cô ba phần mặt mũi, quỷ thần thấy cô cũng đều tránh xa ba mét, đâu chịu nổi loại uỷ khuất, cô tất nhiên không có khả năng gả cho người đàn ông cặn bã kia.
Đừng nói gả, người như vậy cô duỗi tay triệu lệ quỷ lại cũng có thể một lần ngược chết ba kẻ cặn bã như vậy.
Cô sẽ không bỏ qua cho bất kỳ ai từng bắt nạt nguyên chủ!
Tần Nhược bệnh suýt chút nữa thì chết tỉnh lại, người nhà họ Tần không ai hỏi han, thậm chí bộ quần áo xám xanh trên người cô này cũng là bộ quần áo mặc từ ba ngày trước được người ta cứu từ dưới nước lên, tuỳ tiện nấu một bác thuốc cầm máu giảm đau cho cô uống, người nhà họ Tần không quan tâm đến sống chết của cô, chén thuốc kia có lẽ là để cô kiếm được năm điểm ngày công.
Nếu cái mà cô gọi là người nhà kia mặc kệ sống chết của cô, chỉ coi cô như củ khoai lang bỏng tay sớm muốn xử lý, cô cũng không cần phải vì nguyên chủ mà nương tay.
“Không phải nói không sống nổi sao, sao còn chưa bệnh chết, tôi thấy cô ta là giả vờ bị bệnh để lười biếng!”
Tần Nhược nghe thấy chị dâu Lư Phương ở bên ngoài hùng hổ chửi bới hận không thể đâm vào tim cô, cô mở cửa nói: “Chị dâu ghen tị với em sao, bản thân nhảy vào sông Lăng rửa đầu óc, nếu không chui vào thùng nước gạo ngâm một chút, nói không chừng còn có thể rửa sạch ý xấu muốn hại người khác đấy!”
Ở trong cái nhà này, Lư Phương mách lẻo mấy câu, chỉ cần cô ta đưa ra lý do vì tốt cho anh trai Tấn Kiến hoặc cháu trai Tần Tiểu Bảo của cô, cha mẹ cô sẽ đồng ý, chà đạp cô giúp Tần Kiến và Tần Tiểu Bảo vui vẻ cũng không có vấn đề gì.
“Cô!” Lư Phương tức giận đến mức run rẩy, con trai Tần Tiểu Bảo của cô ta giống như nghé con chạy về phía Tần Nhược: “Cô mắng mẹ tôi, tôi đâm chết cô!”
Tần Nhược đóng cửa “rầm” một tiếng, sau đó chỉ nghe được một tiếng “bụp” thanh thuý vang lên ở bên ngoài, Tần Tiểu Bảo cảm giác như cả người đều đau đớn, đập đầu vào cửa tru lên như tiếng mổ lợn, âm thanh kia hận không thể đập nát mái nhà.
“Tần Nhược, cô ra đây chết cho tôi!”
Tần Nhược ngồi trên giường, bình yên nghe tiếng chửi kinh thiên động địa và tiếng kêu khóc của Tần Tiểu Bảo, còn có tiếng dỗ dành đau lòng cho cháu trai bảo bối của Diêu Đại Thuý, sống động như đang hát một vở kịch lớn.
Cuối cùng Lư Phương tức giận đến mức lấy hai tay đập mạnh lên cửa gỗ, lại sợ đập hỏng rồi sau này con trai cô ta ở còn phải mất tiền sửa chữa.
Nhà họ Tần chỉ có hai gian rưỡi, một gian nhà chính Tần Bỉnh Nghĩa và Diêu Đại Thuý đang ở, còn một gian được sửa ở bên cạnh sáu năm trước cho Tần Kiến cưới vợ dùng, bây giờ Tần Tiểu Bảo năm tuổi còn nói ở cùng với Tần Kiến và Lư Phương, một phần nguyên nhân khiến Lư Phương không vừa mắt Tần Nhược chính là Tần Nhược không gả chồng con trai Tần Tiểu Bảo của cô ta không có chỗ ở.