"Thanh niên trí thức các cháu mặc dù nói là người thành thị, nhưng đã về nông thôn sống tại đây, thì chính là có hộ khẩu nông thôn, cũng giống các thím các chú cày ruộng bám đất mà sống, ai thật sự có thể trở về thành phố?
Khu thanh niên trí thức chắc có không ít thanh niên trí thức cũ chứ nhỉ, tất cả đều bị hành ra bã, như mấy miếng xơ mướp già đen nhẻm teo tóp.
Nhân lúc còn đang ở độ tuổi tươi đẹp, chọn một người có điều kiện tốt nhất trong hoàn cảnh eo hẹp này mới là cách làm đúng đắn.
Thím là người từng trải, tin lời thím nói chẳng sai. "
Thím Trương vừa đấm vừa xoa, đem cả tình lẫn lý ra nói hết.
Nói mãi không dứt.
Nghe cũng có chút đạo lý, nhưng không biết nội dung có thêm mắm dặm muối gì không, mai mối chắc chắn toàn chọn những điều hay để nói.
Về phần tại sao mẹ Triệu lại muốn Triệu Thịnh kết hôn với thanh niên trí thức Lâm, lý do rất đơn giản.
Không muốn có thêm một cô con dâu công nhân thành thị hếch mũi nhìn người nữa, trước mặt con dâu cả, bà hoàn toàn không thể bày ra dáng vẻ mẹ chồng, còn phải nhìn sắc mặt cô ta.
Thanh niên trí thức Lâm ở nông thôn không có người thân, dễ đối phó hơn, mà thanh niên trí thức Lâm đã tốt nghiệp cấp ba nghe hay hơn cô con dâu mới tốt nghiệp tiểu học nhiều.
Bà ta rất ghét cô con dâu thứ hai lúc trước.
Con trai kết hôn lần nữa, tất nhiên phải tìm người có thể áp đảo cô ta, để bà ta hả cơn giận.
Những lời của Thím Trương nói thực sự đã đả động đến cô cũng là lời nói thật.
Chỉ mỗi tội Lâm Diệc Y chưa từng nghĩ tới kết hôn, yêu đương thì không sao, nhưng kết hôn thì có chút làm quá rồi. Nếu những gì bà mai nói là sự thật, nhìn từ góc độ của một người ngoài cuộc, khách quan mà nói, lợi nhiều hơn hại.
Thứ nhất, không cần phải ra đồng kiếm điểm chấm công để có cái ăn.
Thứ hai, tránh xa nam nữ chính không làm người thúc đẩy cốt truyện nữa, tránh xa nữ phụ độc ác.
Việc Triệu Thịnh có con không chỉ là khuyết điểm mà còn là ưu điểm của anh.
Sau khi gả cho anh, trong thời gian ngắn sẽ không xảy ra vấn đề hối thúc sinh con, mà anh làm tài xế vận chuyển cũng sẽ không thường xuyên ở nhà.
Tựa hồ là ông trời cho cô cái thang, Lâm Diệc Y thầm tính toán trong lòng rồi hạ quyết tâm, cứ thử xem.
Sự khác biệt lớn nhất giữa hôn nhân và yêu nhau nằm ở việc sinh dưỡng thế hệ tiếp theo và một tờ giấy chứng nhận, nếu hai điều này không tồn tại thì sao?
Lâm Diệc Y cau mày quét mắt một vòng môi trường sống nghèo nàn của khu thanh niên trí thức.
Cô lại nghĩ đến việc trả nợ lương thực cuối năm, chỉ trong khoảnh khắc, cô cảm nhận sâu sắc hoàn cảnh bất lợi của mình, không còn từ chối nữa.
"Thím Trương, con có thể gặp anh ấy trước được không? Mặc kệ có thành hay không, anh ấy đã cứu mạng con, con nên trực tiếp cảm ơn anh ấy."
"Được, được, được, đợi buổi chiều sau khi con tan làm, thím giúp con hẹn gặp mặt, còn về sính lễ, muốn mua cái gì, con có thể nói trước, thím trở về cũng dễ thương lượng cùng bọn họ."
Vậy cũng quá nhanh rồi, còn chưa đồng ý đã nói đến sính lễ?