Chương 29: Sự Sợ Hãi Của Triệu Nhị Oa

Đối với bữa sáng, có cháo gạo kê, cộng thêm bánh bao, cải trắng xào và đậu, cắt đậu thành từng miếng nhỏ, xào cùng với một ít thịt ba chỉ.

Thịt ba chỉ cắt thành những miếng nhỏ, xào lên cho ra dầu, phi thêm một ít tỏi, cho vào chảo xào cho thơm rồi đổ đậu vào, một chút sau thịt và đậu đều sẽ săn lại.

Mùi thơm lan ra xa, người đi ngang qua nhà cô đều bất giác dừng lại hít vài hơi, thầm than người phụ nữ phá của nhà họ Triệu nấu đồ ăn lại ngon như vậy.

Chỉ cần ngửi thấy mùi thôi cũng khiến người ta thèm mà miệng mở rộng ra, đáng thương cúi đầu sờ sờ bụng, bọn họ muốn ăn cũng không được, chỉ có thể ngửi được mùi thơm.

Bữa sáng vừa chuẩn bị xong thì Triệu Nhị Oa chạy vào, miệng hô to, đã đói bụng rồi.

“Mẹ, bữa sáng hôm nay mẹ nấu gì vậy, thơm quá đi!” Triệu Nhị Oa dùng sức hít một hơi, suýt nữa chảy nước miếng.

Lạc Khả Khả thích nhìn con trai có sức sống như vậy, cảm thấy những mệt mỏi trước đó đều biến mất sau khi nhìn thấy con trai.

“Bữa sáng có bánh bao, cháo gạo kê, cải trắng cùng thịt ba chỉ xào đậu.”

Nói xong, cô múc cháo ra một cái bát to để nguội, mang chén dĩa ra bàn, một bát khác đựng đầy đủ các loại đồ ăn, chuẩn bị mang về phòng cho Triệu Đại Oa ăn.

“Tam Oa dậy chưa? Con đi đánh răng rửa mặt trước đi. Sau đó gọi bà nội lại cùng nhau ăn bữa sáng, mẹ vào phòng xem anh cả của con.”

“Mẹ ơi, anh cả và Tam Oa còn chưa dậy, còn bị mùi thơm làm cho tỉnh dậy, hehehe ~” Triệu Nhị Oa cười, nhìn không ra người mà hôm qua khóc là cậu bé.

“Đừng ba hoa nữa, con đi đánh răng rửa mặt nhanh đi. Hôm con không được chạy lung tung, mẹ muốn đưa anh cả con đi lên thị trấn kiểm tra, đến lúc đó con và Tam Oa sẽ ở nhà với bà nội, được chứ?”

Sau khi suy nghĩ kĩ, Lạc Khả Khả vẫn có chút lo lắng, cô cảm thấy mình nên đến bệnh viện lớn kiểm tra lại cho yên tâm, vậy nên cô đã bàn bạc lại với Triệu Nhị Oa.

“Mẹ, mẹ dự định không cần con và Tam Oa sao?” Triệu Nhị Oa đỏ mắt khi nghe mẹ sẽ đưa anh cả đi lên thị trấn mà không dẫn theo mình và Tam Oa.

Lạc Khả Khả: “...”

Cô nên giải thích như thế nào với đứa trẻ chỉ mới bốn tuổi đây? Không phải cô không cần bọn chúng, cô chỉ đưa anh cả đi khám bệnh thôi?

Còn nhỏ như vậy, nói thế không biết cậu bé có hiểu không?

Không có kinh nghiệm với trẻ em, hơn nữa trước kia nguyên chủ cơ bản là buông thả, cho tới giờ còn chưa giao tiếp tốt với trẻ em lắm, chuyện này có chút khó khăn.

“Mẹ không phải không cần các con, anh cả con không phải đang bị thương sao? Mẹ dẫn anh đi bệnh viện lớn kiểm tra một chút, bằng không sẽ rất lo lắng, mang theo các con sẽ không tiện, con ở nhà ngoan ngoãn giúp mẹ trông Tam Oa có được không?”

“Không phải, mọi người đều nói chỉ cần mẹ có cơ hội, nhất định sẽ không cần tụi con.” Những lời này đều là do người trong thôn nói, lúc trước cậu bé không tin, nhưng hiện tại không thể không hoài nghi, trong lòng càng ngày càng bất an.

Lạc Khả Khả có chút không đành lòng, nhưng cô mang Đại Oa đi kiểm tra, nếu bác sĩ nói cần phải nhập viện để theo dõi, mang theo bọn trẻ sẽ rất bất tiện!

Không đợi cô lên tiếng, Triệu Nhị Oa đã nhào vào lòng cô, khóc lóc: “Mẹ ơi, mẹ mang con và Tam Oa theo cùng đi, con không muốn trở thành đứa trẻ không có mẹ, trong thôn có anh Cương Tử bởi vì không có mẹ mà bị mọi người khinh thường, cũng không chơi cùng anh ấy, còn nói xấu anh ấy nữa.

Mẹ ơi, Tam Oa nhất định cũng không muốn không có mẹ, mẹ mang bọn con theo cùng đi, con nhất định sẽ ngoan, sẽ không làm phiền mẹ, con còn có thể trông Tam Oa, còn có thể làm rất nhiều việc nữa, huhu ~”

Lạc Khả Khả: “...”

Chờ đã, con gấu nhỏ Triệu Nhị Oa này có ý gì?