Chương 25: Lo Lắng

Không được, tuy rằng đại đội trưởng nói chuyện này muốn nhà họ Ngô cho một lời giải thích, để cho bọn họ không làm loạn nữa, nhưng nhìn cháu trai cả nằm trên giường như thế này, chuyện này làm sao có thể không nói.

Thế là mẹ Triệu tức giận chạy đến nhà họ Ngô, lôi bà Ngô ra đánh một trận, nhà họ Ngô không ai dám nói một lời nào.

Đùa à, ai dám lên tiếng, cho dù con trai nhà họ Ngô không ở nhà, chỉ riêng bốn người con trai nhà họ Ngô thôi cũng không phải chuyện đùa.

Khoảng 5 giờ chiều, cuối cùng thì cũng truyền xong, Lạc Khả Khả thanh toán hóa đơn, lấy thuốc, để mẹ Triệu giúp cô ôm Triệu Tam Oa, cô ôm Triệu Đại Oa về nhà.

Triệu Đại Oa được mẹ ôm vào ngực, có hơi ngượng ngùng, từ lúc cậu bé hiểu chuyện tới giờ cậu cũng chưa được mẹ ôm bao giờ, được mẹ ôm như này cậu cảm thấy vết thương trên đầu cũng không quá đau.

Lén ngẩng đầu lên nhìn mẹ, cậu phát hiện hôm nay mẹ rất dịu dàng, rất đẹp.

"Sao thế? Có chỗ nào không thoải mái à?"

Triệu Đại Oa vừa định lắc đầu đã bị Lạc Khả Khả ngăn lại: "Bây giờ con không được cử động, có cái gì thì dùng miệng nói, nghe lời mẹ!"

Triệu Đại Oa cười, trong lòng vui vẻ: "Con không sao."

Về đến nhà, cẩn thận để Triệu Đại Oa lên giường, Lạc Khả Khả nhờ mẹ Triệu trông bọn nhỏ, cô đi vào phòng bếp chuẩn bị đồ ăn.

Triệu Đại Oa bị thương, để lại không ít máu, bây giờ cũng không dám ăn đồ quá bổ, chủ yếu là đồ thanh đạm.

Cô vo gạo, rửa sạch, rồi đi vào siêu thị không gian, chọn một ít rau cải trắng thường thấy ở trong này, chuẩn bị xào rau cải trắng. Cô lại lấy mấy cái bánh bao to, ban đầu cô muốn nhào bột làm, nhưng bây giờ không kịp, đành phải lấy cái có sẵn.

Cùng lúc đó cô phát hiện chỗ mà ngày hôm qua cô lấy hai cái bánh bao thịt lớn vẫn trống không, chứng tỏ đồ ở đây không thể tự có, phát hiện ra điều này trong lòng cô cũng đã hiểu.

Bánh bao chín bên này không có nhiều, chỉ có hai mươi mấy cái, cái loại bánh mì bánh ngọt khác thì lại có không ít, nhưng bây giờ tạm thời chưa lấy ra được, đợi lúc nào có cơ hội mới lấy ra.

Ngoài thực phẩm chín, trong tủ đông của siêu thị có mấy túi đóng gói lớn, còn khu vực hàng bán lẻ cũng có các loại bánh ngọt, cô cũng không sợ hết đồ ăn.

Bếp nấu cháo đã sắp chín rồi, trước tiên lấy phần của Triệu Đại Oa mang lên phòng trước, rồi để mẹ Triệu đưa Triệu Nhị Oa, Triệu Tam Oa đi ăn.

Mẹ Triệu ban đầu không muốn ở lại ăn, nhưng nhìn thấy tình huống hiện tại, lời đến miệng lại không nói ra được: "Tí nữa mẹ cho Tam Oa ăn xong thì đổi với mẹ mà đi ăn đi."

Lạc Khả Khả lắc đầu: "Không vội ạ, mẹ ăn trước đi, con không đói."

Trải qua chuyện ngày hôm nay, mẹ Triệu phát hiện con dâu này thay đổi rồi, cuối cùng cũng có phong thái của người làm mẹ, nghĩ đến đứa cháu trai khốn khổ, bà lại đau lòng.

Buổi tối mẹ Triệu muốn ở lại chăm Đại Oa lại bị Lạc Khả Khả từ chối, cô lo lắng buổi tối Đại Oa sẽ phát sốt, nếu sốt cô có thuốc trong siêu thị không gian, có mẹ Triệu ở đây cô không tiện lấy ra.

Thật ra Triệu Đại Oa cảm thấy mình đã khỏe rồi, trừ cái trán còn hơi đau, lúc thức dậy có chút choáng váng, cái khác đều không sao cả.

Ở trên giường càng khó chịu, tốt hơn là vẫn xuống giường đi lại một chút.

Buổi tối mẹ Triệu nằm trên giường, buồn rầu, đẩy đẩy cha Triệu đã ngủ lo lắng nói: "Ông nói mẹ Đại Oa có thể chăm sóc cho Đại Oa không?"

Cha Triệu làm việc cả ngày, rồi nhà lại xảy ra chuyện, chạy qua chạy lại suốt một buổi chiều, bây giờ rất mệt, quay người một cái, đưa lưng về phía mẹ Triệu nói.

"Đấy là mẹ của Đại Oa, bà nói có thể chăm sóc tốt không?"