Lại nói tiếp, cả đời Chu Ái Cúc có tổng cộng năm đứa con. Bốn đứa con đầu đều là con trai, vất vả lắm mới sinh con gái, ai ngờ con gái út lại mất sớm do thân thể ốm yếu.
Khi con gái út rời đi được hai năm, Đường Lan Chi, vợ của người con trai thứ tư sinh ra một người con gái, gọi là Cố An An. Đứa nhỏ Cố An An này rất giống đứa con gái út mà Chu Ái Cúc không giữ lại được.
Vì vậy, Cố An An liền thành cháu gái duy nhất của nhà họ Cố. Đều nói, không có gì khác, ở nông thôn, nhà nào cũng thích con trai, nhưng đời thứ ba nhà họ Cố đều là con trai. Cố An An sinh ra được một năm, cô nhận hết sự cưng chiều, trở thành công chúa nhỏ của nhà họ Cố.
Nhưng ngày lành không được bao lâu, khi Cố An An được một tuổi, Đường Lan Chi lại mang thai. Nhưng mà Cố An An một tuổi vừa mới tập đi lại gây ra họa lớn. Cô ở trong ghế tập đi chạy loạn khắp nơi, kết quả đυ.ng phải Đường Lan Chi đang mang thai hơn tám tháng, dẫn đến việc bà ta phải sinh non.
Khi mọi người đều tưởng là con trai, nào cái bụng của Đường Lan Chi rất biết tranh đua, bà ta lại sinh ra một đứa con gái, đó là Cố Uyển Uyển, em gái của Cố An. Nhưng bởi vì Cố An An nghịch ngợm, cho nên sau khi Cố Uyển Uyển được sinh ra, cơ thể của cô ta rất yếu ớt. Vì vậy mọi người liền dồn sự chú ý vào Cố Uyển Uyển mới sinh.
Không chỉ có như vậy, bởi vì chuyện này mà Đường Lan Chi xa cách Cố An An. Tuy lòng bàn tay và mu bàn tay đều là thịt, nhưng thịt ở lòng bàn tay lại dày hơn mu bàn tay một ít.
Sở dĩ Cố An An quỳ gối trong sân giữa trời đông khắc nghiệt này, là bời vì Đường Lan Chi mở miệng nói. Bà ta hy vọng Cố An An nhường danh sách đến thị trấn học cấp III cho Cố Uyển Uyển. Nguyên nhân là cơ thể cô mạnh khỏe, có thể làm việc nặng ở nông thôn, không lo đói chết. Mà thân thể Cố Uyển Uyển yếu ớt là do Cố An An gây ra, để em gái vào thị trấn làm công ăn lương, cũng xem như sửa chữa lỗi lầm.
Vì sao Đường Lan Chi và Cố Uyển Uyển phải đến tìm Cố An An? Đơn giả là vì Chu Ái Cúc làm chủ cái nhà này.
Từ nhỏ đến lớn, Chu Ái Cúc rất thương Cố An An.
Hơn nữa, lúc trước Cố Vệ Cường đã nói ai thi được điểm cao thì người đó sẽ đến thị trấn học cấp III. Mà điểm thi của Cố An An cao hơn toàn bộ con cháu trong nhà nhiều, cho nên Cố Vệ Cường cũng liền để Cố An An đi học. Ông cũng chào hỏi người quen ở trường cấp III trên thị trấn, cũng nói với bạn lúc trước rằng ông sẽ đưa người có thành tích tốt nhất lại đây, giáo viên cũng đã đồng ý.
Xem đến đây, Cố An An cười khổ một tiếng. Nguyên thân đúng là ngu ngốc, vì đưa suất đi học ra, nguyên thân không tiếc thân mình mà quỳ trên nền tuyết, này thật là…
Ngu ngốc một cách đáng yêu.
Từ nhỏ đến lớn, Cố An An là con một, cha mẹ đều dồn hết tình thương cho cô. Hơn nữa, ở trong môi trường giáo dục tốt đẹp, cho dù là EQ hay IQ thì cô đều có. Cố An An liếc mắt một cái liền nhìn ra bên trong không đúng. Cô phải nhường suất đi học của mình cho em gái Cố Uyển Uyển.
Người bị hại là cô lại phải quỳ, mà người được lợi lại thoải mái dễ chịu ở trong nhà.
Đây đều là chuyện gì?
Tuy Cố An An không có chị em, nhưng gia đình của Diêm Nghiên, bạn thân duy nhất của cô là một xô máu chó. Có thể xem như điều kiện nhà Diêm Nghiên rất khá giả, chỉ là mẹ cô ấy mất sớm, cha của cô ấy cưới vợ mới. Mẹ kế dẫn một đứa con gái vào nhà cô ấy. Đến tận đây, Diêm Nghiên liền đi vào con đường vừa bất lợi cho bản thân, vừa bị người thân chán ghét.
Tất cả đều là vì đứa con gái mà mẹ kế Diêm Nghiên mang đến, là một bạch liên hoa đầy tâm kế.
Nghĩ đến đây, Cố An An đỡ trán.
Cô đỡ cối xay bên cạnh, miễn cưỡng đứng lên, cô bước đi khập khiễng vào nhà chính, bất chấp cơn đau trên đùi.