Chương 1: Vu Oan 1

"Đồng chí nhỏ, ngài là nữ nhi đoàn trưởng , ngài cái dạng nam nhân nào tìm không thấy, cầu xin ngài buông tha Kiến Quân, đem Kiến Quân trả lại cho ta."

Hồ Mân cảm thấy thật ồn ào , thanh âm giống như mấy ngàn con quạ đen đang ở bên tai oa oa, thực sự làm nàng khó chịu. Từ khi phu quân của nàng qua đời, nàng liền trở thành phú bà, rất nhiều con hát minh tinh tranh đoạt, cướp đoạt sự chú ý của nàng, ai như vậy lớn mật dám ở bên tai nàng ồn ào.

Hồ Mân trợn mắt, liền thấy phía dưới một nữ nhân ăn mặc quần áo vải thô tang thương đang quỳ.

"Ngươi là?" Hồ Mân nhíu mày dò hỏi.

"Ta là Lâm Uyển Uyển, là Lý Kiến Quân vị hôn thê, ta cùng hắn đã trao đổi thϊếp canh và trở thành vị hôn thê của hắn, chúng ta lập tức sẽ bái đường thành thân. Cầu ngài không cần bổng đánh uyên ương, ngài mặc dù không thương hại ta, cũng cầu xin ngài thương xót hài tử đáng thương trong bụng ta".



Lâm Uyển Uyển vừa quỳ vừa tiến về phía trước dùng sức bắt lấy cẳng chân Hồ Mân, ra sức khóc lóc ỉ ôi.

"Lâm Uyển Uyển? Ngươi ngẩng đầu lên!" Hồ Mân ngẩn ra, cảm thấy thập phần không thể hiểu được tình huống trước mắt.

Lâm Uyển Uyển thong thả ngẩng đầu lên, kia thật sự là một nữ phụ nhân thập phần đáng thương với khuôn mặt nhỏ nhắn, đuôi mắt hơi hơi rũ xuống, mũi thẳng đôi môi hồng hồng, khuôn mặt nhỏ hạt dưa, thoạt nhìn thanh thuần mềm yếu khiến cho mọi người che chở, chiều chuộng. Mặc dù Hồ Mân đến từ thế kỷ 21, nhìn qua biết bao gương mặt xinh đẹp, được nhiều trạch nam khen ngợi.

Hồ Mân không rảnh lo cho cẳng chân đang bị nắm chặt, ngẩng đầu đánh giá hoàn cảnh xung quanh. Đây đúng là Hồ trạch là nơi nàng sinh sống, trước khi phụ thân chưa bị Lý Kiến Quân cùng Lâm Uyển Uyển thiết kế vu oan.

Hồ Mân cảm thấy không thể tưởng tượng được, nàng đang xem một cuốn Tấn Giang văn học niên đại văn xuyên qua văn, 65 tuổi Hồ Mân trọng sinh, trọng sinh đến năm 17 tuổi, và hết thảy mọi bị kịch còn chưa phát sinh phía trước.