Chương 5: Giới Thiệu Đối Tượng!

nhóm dịch: bánh bao

Quý Bình Lương không đồng ý, “Em đừng mai mối linh tinh, Tiểu Hàn kết hôn lần hai là muốn tìm một người phụ nữ có thể sống qua ngày, cháu gái em không thích hợp, sau khi kết hôn, hai nhà đều sẽ trách em đấy, phía anh vẫn cảm thấy đồng chí Tô thích hợp hơn.”

Kiều Cửu Hương liếc trắng mắt với chồng, “Anh đừng để ý việc của em, em đã tính toán kỹ rồi, chờ Lan Lan theo quân đến viện người nhà, em có thể giúp con bé chăm sóc hai đứa nhỏ của Hàn gia kia, không ảnh hưởng đến tình cảm của vợ chồng nhỏ bọn họ.”

“Lại nói bên Tô Anh, người mà em giới thiệu cho cô ta là bộ trưởng Đinh, bộ trưởng bộ hậu cần, vợ chết chín năm cũng không tìm người thứ hai, là một người đàn ông tình thâm nghĩa trọng, rõ ràng hời cho Tô Anh rồi.”

Đinh Sùng ba mươi chín tuổi, kết hôn sớm, sinh con cũng sớm, vợ mất lớn hơn chú ta năm tuổi, lúc gả cho lão Đinh còn mang theo một cô con gái sáu tuổi tới.

Sau khi kết hôn, hai người lại sinh thêm một đứa con trai, hiện tại con trai của lão Đinh đã sắp đến tuổi kết hôn.

Quý Bình Lương không nói gì, “Em có vấn đề à, Đinh Sùng với Tô Anh kém nhau mười mấy tuổi, Tô Anh tìm chồng chứ không phải tìm cha!”

“Hơn nữa con gái riêng của lão Đinh, còn là bạn học đại học của chồng Tô Anh, chính là bởi vì quan hệ với cô con gái riêng đó, dì cô ta chạy đến bến tàu nói lung tung, khiến Tô Anh bị kí©h thí©ɧ, nhồi máu cơ tim hôn mê rơi vào tay bọn buôn người, mới khiến Tô An nảy sinh ý định ly hôn trong đầu, em bảo Tô Anh ghép đôi với lão Đinh, muốn ghê tởm ai đây?”

Kiều Cửu Hương nói, “Chính là muốn ghê tởm người chồng hiện tại của Tô Anh đó.”

Quý Bình Lương: “Anh thấy kẻ cuối cùng bị ghê tởm chỉ có chính mình.”

Chú ấy mặc kệ, dù sao Hàn Cảnh Viễn tuyệt đối sẽ không lựa chọn cô cháu gái kia. Theo lời Tô Anh, tính cách lão Đinh quả thật không tệ, chỉ xem cô chọn như thế nào.



...

“Đồng chí Tô, tôi đã đặt cho cô một phòng rồi, cô cứ yên tâm ở đây.”

Cảnh vệ dựa theo lời khai của chủ nhiệm Kiều đưa Tô Anh và hai đứa nhỏ đến nhà khách.

Vị đồng chí nhỏ này vừa lái xe đưa người, vừa giúp đỡ ở khách sạn, tâm tư tinh khiết không mang theo tạp chất, Tô Anh chân thành cảm tạ.

“Cám ơn cậu.”

Giọng nói của cô vừa ngọt ngào thánh thót, cảnh vệ lập tức đỏ mặt.

Cao Trân Trân chỉ vào trạm xe buýt đối diện, nói: “Đối diện ngồi xe buýt số 25, đi đường tám trạm, có thể đến cơ sở nghiên cứu khoa học, đồng chí Tô có thể gọi điện thoại trước rồi mới lên xe.”

Cơ sở nghiên cứu khoa học là đơn vị trọng điểm, người bình thường không vào được, nhất là tòa nhà viện nghiên cứu, cho dù là người nhà, thì cũng phải có người bên trong đi ra đón.

Hàn Hâm Tinh nhăn nhó không chịu lên xe trở về, “Mẹ, con cũng ở đây không được sao?”

Lúc trước ở trên núi đã nói rồi, trước khi người nhà Tinh Tinh chưa tìm tới, Tô Anh sẽ làm mẹ cô bé.