Cứ nổ đi, giờ bà ta sẽ qua nhà họ Trần xem cô ta nổ như thế nào.
Da bò sắp thổi lên tận trời rồi.
Hà Xuân Phương lập tức chạy tới nhà họ Trần, trên đường đi còn gặp một đám người xem náo nhiệt mồm năm miệng mười nói chuyện với nhau, bọn họ đều đang nói về chuyện của nhà họ Trần, bà ta đi ngang qua đám người này, chào hỏi từng người một, bên tai còn nghe thấy bọn họ nhắc tới: “Chỉ đạo viên Triệu Minh đi tới nhà họ Trần liễu."
Triệu Minh là chỉ đạo viên của nông trường.
Hà Xuân Phương đảo đảo mắt nhìn, chỉ đạo viên đi tới nhà họ Trần? Chẳng lẽ là muốn vạch trần sĩ quan giả mạo đó, bà ta cười thầm trong lòng, nghĩ cô em gái của con dâu nhà họ Trần kia dám tìm người đóng giả sĩ quan, là chọc phải chuyện lớn rồi.
Bà ta phải nhanh tới nhà họ Trần xem trò vui mới được.
Lúc đến nhà họ Trần, Hà Xuân Phương phát hiện ra có rất nhiều người tới xem trò vui giống bà ta, chỉ đạo viên Triệu Minh cũng ở đây, anh ta đang nói chuyện với một người đàn ông anh tuấn trẻ tuổi, dường như trò chuyện rất hòa hợp.
Hà Xuân Phương nghi ngờ nhìn, điều này hoàn toàn khác với trong tưởng tượng của bà ta, chỉ đạo viên đang nói chuyện với ai vậy?
Nụ cười trên môi bà ta cứng đờ lại, dè dặt tiến lên hỏi: "Chỉ đạo viên Triệu, cậu đang nói chuyện với ai vậy?"
Triệu Minh bật cười, vỗ vỗ vào bả vai của người đàn ông bên cạnh: “Em rể của con dâu nhà họ Trần, Lục Diễm, là bạn học chung trường đại học với tôi năm đó!"
"Không ngờ hôm nay có thể gặp được cậu ở nông trường, suýt nữa tôi còn không dám nhận..."
Lục Diễm và Triệu Minh cùng trò chuyện với nhau mấy câu, năm đó anh học trường sĩ quan hải quân ở ngay Tân Thành, hiện tại cũng trở về trường cũ học nâng cao, thành ra có rất nhiều người quen ở Tân Thành, không ngờ đến đây cũng gặp phải một người.
Trên thực tế, Lục Diễm không nhận ra Triệu Minh, nhưng là Triệu Minh nhận ra anh.
Năm đó, Lục Diễm là nhân vật nổi tiếng ở trường học, không ai không biết không ai không hiểu, ngay cả khi chưa từng gặp mặt, tất cả mọi người cũng từng nghe về danh tiếng của Lục Diễm anh.
Ngay cả hiện tại, trong trường vẫn lưu lại rất nhiều truyền thuyết về anh.
Triệu Minh hơn Lục Diễm hai tuổi, hôm nay sau bao nhiêu năm tốt nghiệp, đột nhiên gặp lại nhân vật truyền kỳ lúc trước, ngày xưa học chung trường anh ta đã có mấy phần cảm khái và thổn thức, hôm nay gặp lại người nổi tiếng Lục Diễm này, anh ta không khỏi tới chuyện trò, hào hứng nói về chuyện trong trường lúc trước.
Anh ta không đi theo tàu, mà ở đây làm chỉ đạo viên, nhắc tới trong lòng cũng có mấy phần tiếc nuối, vì vậy đặc biệt muốn nhớ lại chuyện ở trường năm đó.
Lục Diễm thì sao, anh đứng ở cạnh đó sờ sờ chóp mũi, anh không muốn nói về chuyện ở trường học trước kia cho lắm.
Trò chuyện cũng được thôi, nhưng không thể trò chuyện ở trước mặt hai chị em nhà họ Tần, có một số việc anh tạm thời chưa muốn để Tần Nhu nghe được.
Lúc này, anh vừa mới "Tân hôn", lần đầu tiên tới nhà người thân của đàn gái, cũng làm ra vẻ ra hình ra dạng, để chị gái Tần Nhu coi anh là thanh niên tốt. Vì vậy, anh không muốn nhắc lại những chuyện hoang đường mình từng làm hồi còn đi học vào thời khắc mấu chốt này.
Cũng may, Tần Miên chu đáo nói để đám đàn ông bọn họ nói chuyện với nhau, còn mình kéo em gái Tần Nhu nói là đi mua rau mua thịt đi, bằng không anh thật sự không muốn nói chuyện với Triệu Minh.
Anh hùng không kể lại chuyện dũng cảm năm nào.
Lại nói, chuyện năm đó cũng không có gì. Lục Diễm là người thông minh, vừa nghịch lại vừa thích gây chuyện, tính cách cũng quật cường, dưới sự áp bức của cha mình, anh bị ném vào trường quân đội rèn luyện từ từ.
Anh ấy à, lớn lên ở đại viện, từ nhỏ đã lăn lộn trong đám lính, đi vào trường quân đội cũng như cá gặp nước.