Chương 34: Vội vàng

Sáng sớm hôm sau, ngày mới tờ mờ sáng. Toàn bộ khu nhà dần náo nhiệt.

Cô rời giường đi rửa mặt, lúc Hà Ngọc Yến đang ăn cơm sáng, thì nghe dưới tầng kêu: “Mời cô dâu ra ngoài…”

Cô không nói được gì nhìn ra bên ngoài: Đến đón sớm như vậy à?

Chỉ nghe thấy một loạt âm thanh ầm ĩ vang lên, sau đó truyền đến tiếng vang động cơ và bánh xe ô tô.

Lúc vừa rồi khi nghe thấy có người gọi mời cô dâu ra ngoài, Hà Ngọc Yến liền biết không phải là Cố Lập Đông. Dù sao hai nhà đã nói rõ là 9 giờ sáng tới đón, bây giờ mới có hơn 7 giờ sáng, vẫn còn sớm lắm.

“Chị đi xem xem…”

Từ Đại Ni thích nhất là xem náo nhiệt đã lao ra ngoài, trên tay còn cầm một cái bát, ngoài hành lang đã sớm đầy hàng xóm chen chúc, ai nấy cũng duỗi cao cái cổ nhìn ra ngoài, vừa xem vừa cảm thán: Nhà họ Bao này đúng thật là chịu chơi.

Sau khi Hà Ngọc Yến ăn no buông bát đũa xuống cũng đi ra ngoài nhìn thoáng qua.

Quả nhiên có một xe Jeep màu xanh quân đội đỗ ở dưới tầng, xe này vừa nhìn đã biết là dùng xe của đơn vị, xe nhìn rất cũ, Đầu xe còn có một mảnh vải màu đỏ, thoạt nhìn có chút chẳng ra làm sao.

Nhưng chính vì như vậy, đoàn người xung quanh mới thốt ra âm thanh kinh ngạc cảm thán, một chiếc xe như vậy tới đón cô dâu là chuyện oanh động đến mức nào.

“Ài, Yến Tử à! Đối tượng của cháu lát nữa cũng lái xe đến đón dâu sao?”

Một bác gái bên cạnh nhìn thấy Hà Ngọc Yến, nhớ đến đối tượng của cô là tài xế lái xe vận tải, nhịn không được mà hỏi.

Hà Ngọc Yến lắc đầu, quay người chuẩn bị trở về phòng, vừa đúng lúc cô nhìn thấy cửa lớn nhà họ Lý mở toang, Lý Lệ Lệ đang ngồi ở nhà chính vẻ mặt không được tốt cho lắm, tuy rằng đối phương đã mặc lên bộ quần áo màu đỏ nhưng tóc tai, khuôn mặt gì đó hiển nhiên vẫn chưa được xử lý, nhìn vô cùng chật vật.

“Bác gái Cận, đối tượng của Lệ Lệ đã tới rồi kìa! Không phải nói 9 giờ mới tới sao?” Có một bác gái tốt bụng sáng sớm đã chạy đến nhà họ Lý hỏi.

Biểu tình trên khuôn mặt bác gái Cận cũng không được coi là đẹp. Nghe thấy mấy lão hàng xóm đang bàn tán, cười gượng: “Ài ya, con rể này quá muốn cưới Lệ Lệ nhà tôi cho nên mới đến trước.”

Nói tới đây, dường như bà ta còn muốn cho tất cả mọi người đều biết, bác gái Cận lớn tiếng hét lên: “Con rể của tôi gấp gáp, muốn cưới Lệ Lệ về nhà sớm hơn một chút…”

Toàn bộ người trong hành lang đều nghe được lời bác gái Cận nói, biểu tình trên mặt có người tin cũng có người không tin.

——

Lúc này ngoài ngõ truyền đến âm thanh ồn ào vô cùng náo nhiệt, tiếp đó, Hà Ngọc Yến nhìn thấy Bao Lực mặc một thân quân phục màu xanh, đám người vây quanh cũng mặc đồ giống nhau, đi cùng nhà họ Lý đến.

Cô chạy vào trong nhà mình, giả vờ đứng ở trong gian nhà chính vừa nghe động tĩnh bên ngoài.

Ngay cả thím Chu và thím Ngũ được mẹ Hà nhờ đến hỗ trợ lúc này cũng buông động tác trong tay xuống, tò mò xem rốt cuộc tình huống này là như thế nào.

Bên cạnh, bác gái Cận cười gượng chào đón dẫn đám người Bao Lực đi vào trong nhà, trên mặt đầy ý cười nhưng trong lòng lại thầm chửi thề. Có ai gả con gái vào sáng sớm không chứ, còn là kiểu không chào hỏi gì đã tới trước như thế này, khiến cho bọn họ không kịp chuẩn bị, rất nhiều thứ còn chưa làm xong. Đứa nhỏ Lệ Lệ này cũng tệ, tóc tai rối bời, khóe mắt còn có ghèn, thật không ra làm sao cả.

Biểu tình trên mặt Bao Lực cũng không tốt. Hắn mở miệng ra nói một câu: “Đã xong chưa? Xong rồi thì đi thôi…”

Lời đối thoại trống không này khiến cho tất cả các bác gái đến hỗ trợ đều sững người. Đây là lần đầu tiên họ thấy một màn đón dâu qua loa như vậy.

Bác gái Cận vốn đã rất tức giận, thấy con gái nhăn mày lại nhưng cũng sợ đối phương một lời không hợp liền không cưới nữa, nụ cười trên mặt lập tức tươi lên rất nhiều: “Được rồi, được rồi. Mọi thứ đã chuẩn bị xong hết rồi. Tiểu Bao bảo bạn bè của con mang hồi môn xuống dưới đi…”

Động tĩnh khi dọn đồ rất lớn, cuối cùng cũng che lấp đi khung cảnh yên lặng.

Hà Ngọc Yến nhìn xuyên qua khe cửa thấy khuôn mặt lạnh lùng của Bao Lực rồi đến nụ cười miễn cưỡng của Lý Lệ Lệ sau khi rời đi, đi nhanh như vậy, làm cho người ta có cảm giác nhục nhã.

Cảm giác của Hà Ngọc Yến thật sự không sai.

Sau khi Bao Lực lạnh mặt đưa Lý Lệ Lệ vào trong xe, vẻ mặt vô cùng mất hứng bảo tài xế lái xe ra khỏi nhà.

Xe này là do hắn ta nhét tiền dựa vào quan hệ từ thành phố mới mượn được. Chủ yếu là muốn đi khoe khoang một chút, vả mặt Hà Ngọc Yến và cái người Cố Lập Đông đó.

Hà Ngọc Yến có mắt không tròng không lấy mình làm chồng, dáng dấp Cố Lập Đông cao lớn khiến hắn ta chướng mắt. Hai người này đều là đối tượng mà Bao Lực muốn công kích.

Vì vậy hắn ta cứ để ý hai người, chân trước chân sau cầu hôn, lĩnh chứng theo bọn họ. Còn chuẩn bị 9 giờ hôm nay đón dâu, vừa đúng lúc chạm mặt nhau.

Ai biết xe này lúc mượn đã nói rõ rồi, sáng sớm hôm nay 9 giờ đến đón dâu, kết quả tối hôm qua gần 11 giờ đối phương lại chạy tới nói lãnh đạo cần xe gấp, xe này chỉ có thể dùng trước thời hạn, 8 rưỡi phải lái đi.

Vì vậy Bao Lực tức muốn hộc máu. Nhưng xe này dựa vào quan hệ, dùng tiền mới mượn được, không dùng sẽ lãng phí. Cho nên hắn ta chỉ có thể để mọi người đến đón dâu trước thời hạn, bởi vì như vậy, mấy người bạn kia của hắn ai cũng đều khó chịu.

Nghĩ đến đây, hắn ta trừng mắt nhìn Lý Lệ Lệ ngồi bên cạnh: “Đều tại cô hết, sau khi kết hôn thì đàng hoàng một chút cho tôi. Kết hôn rồi cũng có thể xảy ra chuyện, số cô thật đúng là đen đủi…”